Nhìn vết máu chỉ thuộc về gái còn trinh đỏ tươi quấn quanh ngón tay, Tống Khâm vừa ảo não lại xấu hổ? Không phải con cô ta cũng đã sinh rồi sao? Sao lại?
Trừ phi…
“Có phải là cô nên giải thích một chút không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“!!!”
Sầm Y đột nhiên bừng tỉnh từ trong cơn đau đớn, ngồi bật dậy. Tầm mắt nhìn chằm chằm vào dấu vết đỏ tươi trên đầu ngón tay anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Anh, anh đâm thủng màng trinh của tôi rồi! Thảo nào mới rồi tôi lại đau như vậy!” Sầm Y nói xong thì đột nhiên khóc lớn lên.
Hu hu hu, màng trinh của cô là để dành cho chồng tương lai mà, bây giờ lại vì chuyện kiểm tra mà bị ngón tay của một bác sĩ đâm rách!!! Tuy rằng anh rất đẹp zai đó!!
“…”
Tống Khâm có thể tàn nhẫn nói cho cô biết sự thật, bởi vì cô mạo danh dùng thẻ bảo hiểm y tế của người đã kết hôn mới khiến anh hiểu lầm nên chuyện như thế này mới xảy ra.
Nhưng thấy cô khóc lóc hai mắt đỏ bừng, không hiểu sao lại làm anh sinh lòng trắc ẩn.
Anh xấu hổ cởi bao tay dính máu ra, rửa tay sạch sẽ, ngồi ở mép giường nhìn cô: “Đừng… Đừng khóc.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lần đầu tiên anh an ủi người khác, giọng điệu cứng ngắc, nghe còn tưởng đâu đang quát người ta.
“oa..oa..oa, anh còn dữ với tôi…”
“Tôi… tôi không có… được rồi, đừng khóc nữa, là tôi sai.” Ôm lấy thân mình cô gái đang run rẩy vì khóc lớn, lần đầu tiên trong đời Tống Khâm cảm thấy đau lòng vì nước mắt của một cô gái.
Sầm Y dựa vào trong ngực anh, nắm chặt áo blouse trắng, khóc lóc rất thương tâm! Sau khi cảm xúc dần ổn định lại, cô mới ý thức được mình đang dựa vào ngực một người đàn ông xa lạ, Sầm Y lại cảm thấy mất mắt vô cùng!
“Không khóc nữa à? Xin lỗi cô, mới rồi… là tôi không đúng.”
Người trong ngực dần an tĩnh lại, ý thức được có thể là cô đang xấu hổ hoặc ngại ngùng lên tiếng, Tống Khâm chủ động phá vỡ sự im lặng.
“Xin lỗi anh… là do lỗi của tôi… nhưng mà có thể nhờ anh đừng tố cáo tôi được không? Đây là thẻ của chị gái tôi!!!”
Sầm Y nghe được thiện ý từ trong giọng nói của anh, nhanh chóng cầu xin anh bỏ qua cho.
“Cô có biết giả mạo dùng thẻ bảo hiểm y tế của người khác là trái pháp luật không?! Hơn nữa còn vô cùng nguy hiểm. Một cô gái chưa lập gia đình như cô, dùng thẻ của chị gái cô. Chị gái cô còn là người đã kết hôn rồi, cô