Hôm sau, Trần Gia Kiệt anh nhất quyết xuất viện, từ nhỏ đến lớn điều anh ghét nhất chính là nằm viện. Thư kí Triệu lái xe đưa anh và cô đến công ty, anh xuống xe trước còn cô đợi thư kí Triệu lái xe xuống tầng hầm mới lên công ty, cũng may đây là kính một chiều nên không ai thấy cô ngồi cùng xe anh.
Bầu không khí trong làm việc của cô đang rất im lặng, mọi người đều tập trung vào công việc.
Bộp. Tiếng của tập hồ sơ bị nhém mạnh lên bàn. Cả phòng giật mình ngẩng đầu lên chỉ thấy trưởng phòng đang tức giận khoanh tay nhìn bọn họ, mặt ông ta đen lại, cau có nói.
- Các cô các cậu làm ăn như vậy sao? Đã kí hợp đồng rồi thì phải làm việc có trách nhiệm đi chứ, còn cô nữa Đàn Tiểu Khiết, bản báo cáo của cô bị Trần tổng tức giận quăng vào thùng rác rồi, mau lên mà xin lỗi rồi nói chuyện lại với Trần tổng đi.
Tiểu Khiết cau mày vẻ khó hiểu, anh đang làm chuyện gì vậy?
Mọi người trong phòng đều lườm nguýt cô.
- Tiểu Khiết, cô đừng lôi chúng tôi chết chung chứ.
- Đắc tội với người ta thì mau lên xin lỗi đi, đừng luy lụy tới chúng tôi.
Tuyết Liên đi đến cạnh cô :Không phải chứ? Cậu cho anh ta ăn phải gì rồi à? Hay bị tiêm nhiều thuốc quá mà cư xử như vậy?
Tiểu Khiết lắc đầu rồi khúm núm đi lên phòng của anh, đứng trong thang máy cô cảm thấy hồi hộp đến nỗi tay chảy đầy mồ hôi.
Cốc...Cốc...Cốc. cô giơ tay gõ nhẹ cánh cửa.
- Vào đi. Bên trong phát ra giọng nói trầm thấp quyến rũ.
Tiểu Khiết đẩy nhẹ cửa bước vào, anh đang ngồi ở bàn làm việc nhìn chằm chằm vào bản kế hoạch của cô, không phải anh đã quăng vào sọt rác rồi sao?
Mãi không thấy cô lên tiếng anh mới ngẩng đầu lên.
- Lại đây.
Tiểu Khiết từ từ bước về phía anh, một bước, hai bước, ba bước...
- Lại gần thêm chút nữa, đứng xa như vậy làm gì?
Tiểu Khiết cắn môi đi gần hơn về phía anh, gần đến chỗ anh thì anh kéo cô ngồi lên đùi mình, cô lo cho vết thương của anh nên không dám phản kháng. Anh ghét việc băng bó lằng nhằng đó nên đã tháo ra chỉ dám một lớp thuốc lên để dễ dàng mặc áo.
- Kiệt, anh... Cô nhìn vào mắt anh nói, đôi mắt của anh khi nào cũng đẹp như thế.
- Sao hả? Anh ngắt mũi cưng chiều hỏi cô.
Tiểu Khiết nhẹ nhàng nói :Em mới nghe trưởng phòng nói về việc bản kế hoạch của em, anh không vừa lòng sao?
- Có. Anh vuốt má cô, miệng chỉ buông ra một từ đơn giản.
- Vậy tại sao anh lại tức giận rồi kêu