Cô không trả lời mà đi thẳng về chỗ làm việc, cô gái khi nãy có lẽ là Trịnh Ly, nhìn thấy cô ấy cô có chút nản lòng, Trịnh Ly đẹp như vậy lại xứng với gia cảnh nhà anh.
Tít...Tít...Tít.. Là anh gọi cho cô, Tiểu Khiết đặt chế độ rung rồi tiếp tục cúi đầu làm việc.
Trên phòng làm việc, anh đang ngồi cùng mẹ mình và Trịnh Ly.
Anh gọi cho cô nhưng cô không nghe máy, cô ngốc này, chắc là nghe gì rồi lại nghĩ linh tinh đây. Anh cau mày cất điện thoại vào trong túi.
- Có chuyện gì vậy? Bà Doãn nhìn anh hỏi.
- Mẹ, mẹ mới về nước chắc mệt rồi, để con đưa mẹ về nghỉ ngơi. Trần Gia Kiệt nói.
- Không cần đâu, mẹ đã mua một biệt thự rồi, mẹ sẽ đến đó ở, Trịnh Ly mới về tối nay hai đứa đi ăn cùng nhau đi, dù sao lâu rồi cũng mới gặp.
- Tối nay con bận rồi. Anh lạnh lùng lên tiếng.
Bà Doãn cau mày :Bận đến mấy thì cũng phải dành thời gian cho con bé, dù sao hai đứa sau này cũng là vợ chồng.
Trịnh Ly bên cạnh đỏ mặt :Bác gái, anh ấy bận rồi thì thôi ạ.
- Gì chứ? Không được, tối nay hai đứa đi đi, mai con và mẹ sẽ đến thành phố B để kiểm tra chi nhánh ở đó, giờ thì mẹ đi về đây.
Đến chiều, anh xuống tầng hầm lấy xe, anh gọi cho cô mãi mà không được, rồi anh cất điện thoại vào trong.
Anh lái xe vòng qua đón Trịnh Ly, bên này Tiểu Khiết nhìn vào điện thoại, cả buổi anh gọi cho cô rất nhiều cuộc nhưng cô không dám nghe.
- Không định nghe sao? Mình đã nói là cậu đừng quan trọng vấn đề lên rồi mà.
Tiểu Khiết không nói gì đứng lên cầm túi xách rồi ra về.
Trần Gia Kiệt tập trung lái xe, Trịnh Ly ngồi bên cạnh nhìn anh.
- Lâu rồi không gặp anh, anh trông ngày càng quyến rũ rồi.
- Ừ. Anh lười biếng đáp.
- Ưm...Anh muốn ăn gì đây?Em muốn ăn cháo bào ngư, lâu lắm rồi em chưa được ăn.
- Ừ, vậy đến đó đi. Anh nói, thật ra anh chẳng muốn đi cùng cô, giờ anh muốn chính là nhanh chóng gặp Tiểu Khiết, chẳng qua vì cô ta mới về nên anh chỉ theo phép lịch sự đưa cô ta đi ăn tối thôi.
Hai người đến nhà hàng sang trọng, nơi đây đa số là tình nhân, họ ăn uống vui vẻ chỉ có cô và anh là khác biệt, Trần Gia kiệt không hề động đũa, khuôn mặt lạnh đến cực độ.
Trịnh Ly khó chịu ngồi bên cạnh, cô ta cũng không ăn được.
- Mình về thôi. Trịnh Ly mỉm cười nói.
Anh nhanh chóng thanh toán tiền rồi đưa cô ta về Trịnh gia, trước khi xuống xe cô muốn mời anh vào nhà nhưng sợ anh từ chối, tính tình của anh cô đã quá hiểu. Nhưng anh lại có chuyện muốn nói với cô.
- Sau này trước mặt mẹ anh em đừng nói gì nữa, anh đã từng nói chúng ta không có tương lai, em nghe rồi thì phải hiểu.
- Ý anh là sao? Trịnh Ly cố giả vờ.
- Tùy em nghĩ, chuyện đám cưới không bao giờ xảy ra đâu.
Trịnh Ly đơ người bên cạnh :Em mới về đã muốn đùa giỡn vậy sao? Thôi không đùa nữa, em vào nhà trước đây. Nói rồi cô mở cửa xe bước xuống đi vào nhà. Anh thở dài, cô gái này thật cố chấp, anh đã không muốn tổn thương đến cô rồi.
Trần Gia Kiệt lái xe về khu Cường Thịnh, anh không về nhà mình mà lên nhà cô.
Binh boong...Binh boong...
Một lúc sau Tuyết Liên ra mở cửa :Trần tổng.
Anh gật đầu rồi nói :Cô có thể ra ngoài một lát không?
Tuyết Liên gật đầu,