Lúc này Giản Tử Hạo đi ra, Tuyết Liên cùng anh vội đi đến.
- Cô ấy sao rồi? Anh hỏi.
Giản Tử Hạo bỏ khẩu trang ra :Phần đầu va đập khá mạnh chắc sẽ mất vài ngày mới tỉnh dậy, còn lại mọi thứ đều ổn.
- Vậy cô ấy đâu? Tuyết Liên hỏi.
- Được đưa đến phòng hồi sức rồi, tạm thời mọi người đừng vào đông quá để cho cô ấy nghỉ ngơi đi. Giản Tử Hạo nói.
Tuyết Liên nhìn Trần Gia Kiệt :Trần tổng, để tôi ở cùng cậu ấy cho.
- Không được, bảo bối lúc giờ anh rất mệt, em không quan tâm anh sao? Giản Tử Hạo kéo tay Tuyết Liên.
Tuyết Liên lườm anh :Buông tay ra.
- Để tôi là được rồi. Trần Gia Kiệt nói rồi rời đi.
Tuyết Liên nhìn bóng lưng anh thì thở dài, họ đúng là trải qua vất vả mới về với nhau mà. Giản Tử Hạo nhìn theo ánh mắt của cô, tò mò hỏi.
- Bảo bối, em đang nhìn cái gì vậy?
Tuyết Liên nhẹ giọng nói :Em biết rồi, em và Tiểu Khiết đều hiểu lầm anh ấy rồi, thật ra người anh ấy yêu vẫn luôn là Tiểu Khiết, anh ấy chưa bao giờ làm ra chuyện gì có lỗi với Tiểu Khiết cả.
- Anh đã nói rồi mà, phụ nữ các em thật đa nghi. Giản Tử Hạo nói.
- Giờ thì em biết mình sai rồi. Tuyết Liên nhìn vào anh nói.
Giản Tử Hạo ôm lấy cô :Vậy bảo bối, tối nay em có thể cho anh lên giường ngủ chưa?
- Anh đừng mơ. Cô nghiêm giọng.
Giản Tử Hạo bất mãn vác cô lên vai :Nếu em không cho anh chung giường buổi tối vậy được chúng ta sẽ chung giường ban ngày, còn ban đêm sẽ là ghế sofa, sàn nhà, bàn làm việc..
- Á, buông ra, anh là tên biến thái, ai muốn ở chung với anh chứ.
Trần Gia Kiệt đi vào phòng cô, nhìn cô gái đang an yên ngủ trên giường, anh nâng khóe miệng rồi đặt lên môi cô một nụ hôn. Cô đã trở về bên cạnh anh rồi, cảm giác bao ngày cảm xúc tồi tệ bỗng có ánh nắng chiếu vào thật tuyệt vời.
Thư kí Triệu đi vào :Trần tổng, ngài cũng nên kiểm tra sơ quá.
- Không sao, tôi vẫn ổn. Không còn việc gì nữa, cậu về trước đi.
Thư kí Triệu cúi đầu chào rồi lui ra ngoài.
- Khoan đã. Anh cất giọng.
- Thử điều tra xem số liệu giả mà Lý Nhiệm Kỳ có được là ở đâu.
- Vâng. Thư kí Triệu trả lời.
- Xem ra dạo này Lý Nhiệm Kỳ rất rảnh rỗi, tạo việc làm cho cậu ta một chút. Dám đụng đến người phụ nữ của anh, lần này anh sẽ một đấu một với hắn.
- Vâng. Thư kí Triệu cúi đầu chào rồi lui ra ngoài.
Trần Gia Kiệt nắm lấy tay cô, nhìn chằm chằm vào gương mặt đang ngủ say của cô, anh thì thầm.
- Tiểu Khiết, anh xin lỗi, sau khi em tỉnh dậy mọi chuyện sẽ khác.
Anh vuốt tóc cô :Dạo này mệt lắm có phải không? Vậy em hãy cứ nghỉ ngơi cho kĩ nhé.
Tin tức thang máy bị kẹt và tin cô bị thương nhanh chóng lan khắp công ty, truyền đến tai nhà họ Lý. Mẹ Lý cùng Lý Nhiệm Kỳ và Tiểu Hi đều đến thăm cô, lúc anh đang lau mặt cho cô thì họ đến.
Cốc...cốc.. Mẹ Lý đưa tay gõ cửa