Tuyết Liên đi xuống nhà tìm Giản Tử Hạo nhưng anh ta đã chết ở xó nào đó mà tìm chẳng ra. Cô hỏi.
- Bác quản gia, Hạo đâu rồi ạ?
Quản gia mang canh gà ra cho cô :Nào, Tuyết Liên, ra đây ăn canh gà đã, canh này rất tốt cho em bé. Bác quản gia hớn hở gọi, bà rất vui mừng vì cô đã mang thai, thành phần ăn uống dạo này của cô được thay đổi theo chế độ mới.
Cha mẹ Giản Tử Hạo đang bên Singapore nghe được tin đã sắp xếp hành lí bay về đây sớm nhất có thể. Nhà có mỗi đứa con trai mà nó lại rất đào hoa, xem phụ nữ như quần áo, ông bà rất đau đầu, năm nay anh đã 29 tuổi nhưng vẫn chưa chịu thành gia lập thất, nghe thấy anh gọi điện thông báo họ sắp được lên chức liền vui vẻ cười không khép được miệng.
Tuyết Liên ăn bát canh gà rồi tiếp tục chủ đề :Hạo đâu rồi ạ?
- Thiếu gia đang trong phòng ngủ trên lầu.
Tuyết Liên cau mày đi lên lầu, thấy anh đang trong phòng ngủ khác cô liền hỏi.
- Anh làm gì vậy?
Giản Tử Hạo mỉm cười :Bảo bối, em bây giờ đang mang thai, chúng ta phải ngủ riêng, không thôi sẽ ảnh hưởng đến bảo bảo, à, muộn rồi, em mau đi ngủ đi.
- Giản Tử Hạo, anh thấy em mang thai rất xấu phải không? Tại sao lại tránh em như vậy?
Khổ quá, người ta nói phụ nữ mang thai hay suy nghĩ lung tung quả không sai mà.
- Không có, anh không hề có ý đó, mà đây là điều bắt buộc, ngoan, mau về ngủ đi.
Tuyết Liên thật khó hiểu, ngày trước thì luôn xin lên giường ngủ cùng cô, bây giờ lại thế này, có khi nào anh ta ngoại tình không? Không được, không được, nhất quyết không được.
Tuyết Liên bày ra dáng vẻ tội nghiệp, cô nhẹ nhàng đi về phía anh, lao vào ngực anh :Hạo, em muốn ngủ cùng anh.
Haiz, thật là biết cách lấy mạng anh, anh thật sự không thể chống đỡ nổi bộ dạng hiện tại của cô, bởi vì lúc nào cô cũng hung dữ mà bây giờ lại mềm yếu, ủy khuất anh như vậy, anh làm sao có thể suy nghĩ thêm được gì.
- Được, được, anh sẽ ngủ cùng em.
Thôi thì cố vậy, anh sẽ làm hòa thượng trong thời gian tới vì bảo bảo của anh vậy.
Sáng hôm sau....
Trần Gia Kiệt tỉnh dậy, vệ sinh cá nhân rồi xuống bếp pha cafe, anh ra ban công ngồi, lấy điện thoại ra lên mạng xem tình hình thế nào.
Quả như những gì anh đoán, những bài báo viết rất sống động về chuyện đính hôn ngày hôm qua. Thư kí Triệu gọi đến cho anh.
- Có chuyện gì vậy?
Thư kí Triệu đang rất bận rộn, anh ta phải nghe điện thoại từ nhiều người trong sáng nay, chỉ bởi vì chuyện của anh ngày hôm qua.
- Trần tổng, giá cổ phiếu của chúng ta đang giảm mạnh.
Anh không có gì lấy làm lạ :Đó là điều đương nhiên, thương trường trước nay luôn như vậy.
Bữa tiệc đính hôn như vậy sẽ khiến cho các cổ đông khác phải không hài lòng mà bán ra cổ phiếu của mình, nhưng lại làm cho cổ phiếu của công ty anh hạ xuống mức thấp.
Tiểu Khiết tỉnh dậy thấy anh đang ngồi ở ban công, cô ngắm nhìn anh một lúc rồi dậy vệ sinh cá nhân. Tiểu Khiết đi xuống bếp nấu đồ ăn sáng, cô đi lên ban công thì anh cũng đang chuẩn bị đi vào.
- Dậy rồi sao? Anh hỏi.
- Mình xuống ăn sáng thôi. Cô nói.
Anh gật đầu rồi nắm lấy tay cô đi xuống lầu. Họ ngồi vào bàn ăn, bữa sáng đơn giản