Chiếu Dã cảm thấy chưa đã ghiền, anh nâng một chân Di Di lên vai, rút gậy thịt ra khỏi cửa huyệt.
"Cảm giác được không?" Anh thẳng lưng đâm vào cả cây: "Anh đang ở bên trong em đấy."
"A... Nhẹ, nhẹ một chút..." Di Di sắp bị va đến sang chấn, dịu dàng nài nỉ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiếu Dã nghiêng mặt, dùng răng nanh cắn cẳng chân Di Di: "Ừ..."
Di Di thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm. Anh bắt đầu thả nhẹ sức, thong thả ma sát huyệt thịt hẹp dài.
Cô nhìn trần nhà, thả lỏng thân dưới. Nào ngờ một giây sau, Chiếu Dã đột nhiên tăng sức, mạnh mẽ xuyên thủng cô.
Thét chói tai, theo bản năng, Di Di co rút huyệt nhỏ, kẹp chặt đến nỗi Chiếu Dã không nhịn được rên lên.
Anh thở gấp, va vào. Trong phòng, tiếng bốp bốp vang lên không ngừng, tốc độ nhanh đến nỗi còn chưa nghe hết tiếng này, tiếng kia đã vang lên ngay sau đó.
Cuống họng Di Di khàn đến nỗi chỉ còn khí âm. Tóc cô xõa ra lộn xộn ở hai bên, cô không có thời gian rỗi để bận tâm sửa sang lại tóc.
Cuối cùng cô cũng biết ẩn ý trong lời của Chiếu Dã.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chúng ta kết hợp sẽ là chuyện tốt đẹp nhất trên thế giới này.
Em sẽ thấy thích thôi.
Em có thể.
Chỉ cần sẵn sàng, lòng hướng về nhau, bọn họ có thể đạt được niềm hạnh phúc tột đỉnh.
Di Di vươn hai tay, Chiếu Dã hiểu ý, buông đùi cô, cúi người tới gần.
Di Di ôm lấy Chiếu Dã đang mồ hôi ròng ròng. Cô thích mồ hôi chảy trên người anh, thích gân xanh trên cổ anh, thích giọng khàn khàn, mất khống chế của anh.
Chẳng mấy khi, cô chủ động ôm lấy cổ anh, hôn lên chiếc xương gồ ra trên cổ, vươn đầu lưỡi liếm láp, nước bọt của cô dính lên yết hầu anh.
Chiếu Dã đưa đẩy như đã phát điên rồi. Anh nuốt tiếng rên rầm rì của cô vào trong miệng.
"Ư... hức..." Di Di ôm chặt lấy Chiếu Dã, móng tay bấm vào lưng anh. Chiếu Dã không cảm thấy đau, trái lại còn thấy hưng phấn muốn cô cấu sâu hơn.
Cuối cùng, Di Di không chịu được thế công mãnh liệt của anh, cơ thể run rẩy, dịch trong phun trào, tưới ướt gậy thịt của anh.
Huyệt đạo co lại, tê dại như không còn thuộc về cơ thể cô nữa.
Môi Chiếu Dã bị Di Di cắn rách, anh nếm được mùi máu thoang thoảng. Đó cũng chỉ là chuyện cỏn con mà thôi, quan trọng là cô đã cao trào dưới thân anh rồi.
Sao trăng cũng chẳng khiến người ta rung động bằng đôi mắt cô. Di Di nhìn Chiếu Dã, ngực phập phồng, cô nghẹn ngào gọi tên anh: "...Chiếu Dã."
Chiếu Dã hôn xuống khóe mắt cô, bất ngờ lật người Di Di lại: "Di Di, anh vẫn chưa lên đỉnh."
Di Di quỳ trên giường, cơ thể và tứ chi đều không còn sức lực. Cô quay đầu nhìn Chiếu Dã: "Anh..."
Hai bầu ngực rũ xuống như giọt nước, Chiếu Dã phủ lên hai bầu ngực sữa trắng trẻo, trĩu nặng, hào hứng xoa nắn.
Một tay kia tách âm thần cô ra. Tại u cốc vắng vẻ, nước chảy róc rách không ngừng. Rõ ràng vừa trút ra một trận, thế mà vẫn có sông mới chảy ra.
Chiếu Dã hơi kinh ngạc. Anh đỡ vật cứng đảo quanh cửa vào, nơi đó dính và trơn đến nỗi gần như