Chiếu Dã bế Di Di xuống lật người lại, nâng mông cô lên rồi cho vào.
“Đợi đã…” Di Di còn chưa kịp định thần lại, suýt chút nữa thì đứng không vững, tay cô chống vào bồn thở gấp.
Chiếu Dã cười thầm: “Không đợi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ đằng sau anh đâm thẳng vào vùng đất ngập nước lầy lội của cô, sâu đến mức bụng cô lộ ra hình dáng thẳng đứng của anh, Chiếu Dã nắm lấy tay Di Di đưa đến phần nhô ra đó: “Sờ được chưa?”
“Ừ…” Dư vị cực khoái trong giọng nói vẫn chưa mất đi mà đang run rẩy: “Anh đừng, đừng…cử động.”
Chiếu Dã rút ra một nữa rồi đâm vào trong cùng, anh gian xảo nói: “Tất cả đều nghe theo vợ, cử động.”
Đúng là không biết điều.
Di Di bị húc đến mức nổi giận, chỉ có thể cong lưng rên rỉ. Chiếu Dã cởi sợi dây thun của Di Di ra, mái tóc đen ướt một nửa xõa lên trên tấm lưng trắng nõn như quấn quanh đám mây của cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thắt lưng nắm vào không có chút thừa ra, bờ mông ngọt ngào tròn trịa đáng yêu, Chiếu Dã nhìn đến phát thèm, nên há miệng sói ngoặm lấy eo của cô, phần thân dưới được nện thỏa thích.
Di Di sắp ngã nhào thì Chiếu Dã ôm lấy người cô để cho cô đứng vững lại, và bị anh tiến vào: “Vợ, ngẩng đầu lên.” Anh nâng cằm Di Di lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một lớp sương mờ kết lại trên mặt gương, từng hạt từng hạt hội tụ thành hạt nước nhỏ như hạt đậu xanh, men theo chảy xuống, trượt thành một vết quỹ đạo rõ ràng giống như một nhánh sông của biển lớn.
Từ các nhánh sông đó có thể láng máng nhìn thấy một bức tranh thanh nhã, trong sự mông lung đó có một loại khoái cảm được lén lút che giấu.
Di Di nhìn chằm vào bóng người với màu da khác nhau, bàn tay của anh siết chặt eo của cô, cô sắp ngạt thở, nhưng cô khẩn thiết hy vọng anh mạnh hơn một chút nữa.
Chiếu Dã chống Di Di bước lên một bước, rồi nâng cánh tay dài lên tùy ý lau tấm gương, hơi thở áp vào vành tai của cô: “Cục cưng, xem anh chơi em như thế nào nhé.”
Nói xong, anh di chuyển phần hạ bộ, hai bầu ngực của Di Di cũng cử động trong không khí theo động tác của anh.
Cảnh tượng quá gợi cảm, cô liếc nhìn vào gương rồi lập tức cúi đầu xuống. Chiếu Dã xoay đầu cô lại rồi hôn cô, anh xoa gò má ửng đỏ của Di Di nói: “Thật sự rất đẹp, nhìn đi.”
Di Di từ từ ngước mắt lên, Chiếu Dã bắt đầu dùng hết sức lực.
“Chậm… chậm một chút…” Di Di nhìn vào anh ở trong gương cầu xin anh tha thứ, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng ửng đỏ của mình thì lại ngậm miệng, tiếng va chạm ‘bạch bạch’ của xác thịt không ngừng vang lên.
Chiếu Dã sờ vào bộ ngực trắng như tuyết đang đong đưa của Di Di: “Có phải là đã to hơn rồi không?”
Di Di rên rỉ ríu rít “ừm" một tiếng.
“Sao lại to lên?” Chiếu Dã cắm vào một lần, xoa bóp bầu ngực một lúc và duy trì tần số lên xuống cùng nhau: “Hả?”
Trong gương, bàn tay to lớn của anh bao trùm lấy ngực cô, màu tuyết trắng tràn qua kẽ tay tạo ra muôn hình vạn trạng, trên mu bàn tay của anh nỗi lên đường gân xanh hết sức quyến rũ.
Mồ hôi của Di Di dầm dề, đôi mắt đỏ hoe, cô