Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính

Chương 11


trước sau

Ninh Thu Thu đầu đầy hắc tuyến, tuy người ta là người thực vật, nhưng chúng ta sao có thể cứ bàn bạc chuyện cưỡng bức người ta ngay trước mặt hắn được chứ!

Mấu chốt là Ôn Linh còn cảm thấy chủ ý của mình rất được, tức khắc hưng phấn lên: "Nếu không được, liền điểm một chút thuốc vào, bảo đảm thành công."

"......" Ninh Thu Thu thấy chán nản với Ôn Linh cứ chìm đắm tronng ý tưởng ác độc ngốc nghếch lại không có biện pháp tự kềm chế này quá, một cái đầu hai cái dại, để phòng ngừa bà lại nói ra cái gì quá phận, vội nói, "Mẹ, phòng bếp chuẩn bị chút điểm tâm mẹ thích ăn rồi đó, chúng ta đi xuống ăn điểm tâm đi."

Nói, mặc kệ bà có nguyện ý hay không, lôi lôi kéo kéo bà xuống lầu.

Ôn Linh vẫn luôn ngồi ở đây đến hết buổi chiều mới đi, nhìn con xế tuyệt trần của bà rời đi, Ninh Thu Thu thở dài nhẹ nhõm thật sâu một hơi, mẹ ruột cũng thật là.

Sao mẹ không nói là, nhân cơ hội hoài cái thai cho Triển Thanh Việt, đến lúc Triển Thanh Việt không tính tỉnh lại, thì cô vẫn có thể kế thừa gia tài kếch xù của Triển gia luôn?

Chẳng phải là càng hoàn mỹ.

Ninh Thu Thu cảm thấy việc cô xuyên qua nên được hệ thống an bài, sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ thì có thể lựa chọn thay đổi thuộc tính của người bên mình, tỷ như cấp cho Ninh phu nhân thêm chút chỉ số thông minh, hoặc như đổi tính cách khác cho người đại diện ẻo lả của mình, giả thiết mới này sẽ giúp cô chống sốc với những thuộc tính của người bên cạnh mình đấy.

......

Theo yêu cầu của Triển Thanh Viễn, Tôn đạo diễn đã ấn định ngày họp báo vào thứ sáu. Ninh Thu Thu mặc dù đi từ sớm, nhưng ông trời không chiều lòng người, trên đường đi xảy ra tai nạn xe cộ, đường đông như ngày quốc khánh trên Vạn Lý Trường Thành, chật như nêm cối, bất đắc dĩ cô phải đi đường vòng.

Kể từ lúc đó cho đến khi cô đến nơi, thì trong phòng đã chật kín cả trai lẫn gái ngồi không còn ghế trống, không kể đến những gương mặt không quen biết —— trừ bỏ nữ chủ, thì tất cả đều là ngôi sao lớn trong giới.

Đặc biệt là nam chính Phương Cẩn Nhiên, hắn vừa diễn một bộ phim IP rất có nhiệt lượng không lâu, bởi vì hình tượng nam chính bộ phim lần này giống với hình tượng nam chính trước đó, nên hắn mượn thế lửa đang lớn tiếp tục khai hỏa một phen. Hiện tại hắn như mặt trời ban trưa, cũng xem như nam minh tinh hạng A.

Mặt khác, nam phụ nữ phụ cũng đều là nhân vật có tiếng tăm trong giới giải trí.

Triển Thanh Viễn quả nhiên là bỏ cả vốn lẫn lãi.

Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hơn nữa, fans Phương Cẩn Nhiên phi thường hung mãnh, tác giả vì muốn xây dựng một thế cục "vả mặt cực mạnh", nên đã cố ý để fans Phương Cẩn Nhiên châm chọc mỉa mai kỹ thuật diễn của Quý Vi Lương trước thời điểm bộ phim được khai máy. Fans Phương Cẩn Nhiêm cảm thấy nếu để idol nhà mình phối diễn cùng nữ chủ thì quả thực vũ nhục kỹ thuật diễn của hắn. Đến thời điểm bộ phim được công chiếu, khi fans đang rửa mắt mong chờ nữ chủ tự bôi đen, kết quả tất cả đều bị kỹ thuật của cô ta làm cho kinh diễm.

Nữ chủ một chút cũng không thua kém Phương Cẩn Nhiên, bởi vậy cô ta một bước thành minh tinh.

Dù sao cũng là tiểu thuyết, không có những điểm cẩu huyết như thế làm sao có thể khiến người đọc vui vẻ thưởng thức.

Tôn đạo diễn trước đó đã biết qua cô, nhìn thấy cô xuất hiện ở dãy ghế gần cửa, liền biết đây là nhân vật kim chủ an bài qua, nhiệt tình tiếp đón, đứng dậy giới thiệu cô với mọi người: "Ninh Thu Thu, thay Dương Mị đảm nhận vai diễn Vân Dao."

Mọi người nghe Tôn đạo diễn giới thiệu xong, thần sắc đều có điểm vi diệu.

Trước đó Ninh Thu Thu bởi vì sự kiện rời nhóm mà náo loạn một đoạn thời gian, cũng coi như nhân vật được quan tâm nhiều nhất, tuy rằng không phải hình tượng chính diện và hiệu suất vẫn rất cao, nhưng lúc này cô có thể tận giành được vai nữ phụ của Dương Mị, cũng có chút liên quan đến bên đầu tư.

Những người đang ngồi trừ bỏ nữ chủ Quý Vi Lương nhân khí hơi khiêm tốn, thì những người khác đều là minh tinh, có kỹ thuật diễn khá tốt. Đạo diễn tìm một người biết diễn xuất, giá trị nhan sắc cao nhưng không có danh tiếng như Quý Vi Lương làm nữ chính, cũng đành thôi, nhưng ông lại tìm những người có lưu lượng khác, phỏng chừng gọi đến phim trường làm bình hoa và tới diễn nữ phụ, tất có người không phục.

Mọi người sôi nổi khách khí mà cùng Ninh Thu Thu chào hỏi, Ninh Thu Thu cũng đáp lại.

Cũng không biết là tên quỷ thiếu đạo đức nào đã an bài chỗ ngồi, cô thế nhưng lại ngồi cạnh Quý Vi Lương.

Lần cuối hai người nháo loạn đến không thoải mái đã là hơn nửa tháng, còn bây giờ hai người đều đang ở trước mặt công chúng, đều thành tiếu diện hổ, trưng sắc mặt ấm áp mà gật đầu cười với đối phương một cái, thoạt nhìn bộ dáng rất rất hài hòa.

Nội tâm Ninh Thu Thu: ngu ngốc.

Nội tâm Quý Vi Lương: tiện nhân.

"Nghe danh đại mỹ nữ Thu Thu ngưỡng mộ đã lâu, ngoài đời còn đẹp hơn nhiều so với trên màn ảnh a," Ninh Thu Thu mới vừa ngồi xuống, người ngồi ở hàng đối diện vừa cười cười nịnh hót cô hai câu, lại chuyển chủ đề nói, "Bất quá, mỹ nữ cũng không trốn được hình phạt đến trễ đâu nhé, theo luật cũ, tự phạt ba ly, đương nhiên, mỹ nữ có đặc quyền, cô cũng có thể nhờ một mỹ nam khác đang ngồi đây uống giúp ba ly này."

Ninh Thu Thu nhìn về phía người đang nói chuyện, cô nàng trước mặt này cũng thuộc hàng ngũ diễn viên chính bộ phim, xuất phát từ lễ phép cơ bản nên ảnh chụp mọi người cô đều nhìn qua, cho nên nhận ra được người trước mắt tên là Từ Á, diễn vai nữ phụ phản diện, rất giống nhân vật nữ phụ cô xuyên vào.

Ninh Thu Thu biết Từ Á đang khó xử mình, thấy mọi người trong bữa tiệc không ai có ý tứ ra mặt giải vây thay cô, đơn giản nói đùa nói: "Nếu là bia hoặc rượu vang đỏ, tôi chọn tự mình uống, nhưng nếu là rượu trắng, thì tôi tin các mỹ nam đang ngồi ở đây phỏng chừng cũng ăn không tiêu, tôi chỉ có thể lựa chọn "thắt lưng chó" thôi."

(*) Thắt lưng chó: là một từ thông dụng trên mạng, bắt nguồn từ một đoạn rap của nhóm nhạc Hàn. Cụm từ mang nghĩa là muốn chết, thường được dùng để tạo không khí hài hước.

Tửu lượng thân thể này có hạn, hơn nữa loại chuyện phạt nữ tử rượu bọn họ không dám phạt bằng rượu trắng hoặc là ly lớn thật, cho nên điều Ninh Thu Thu nói một chút cũng không sai.

Từ Á vốn dĩ chỉ muốn nhân cơ hội này khiến Ninh Thu Thu xấu mặt, trong bốn người đàn ông đang ngồi đây, Ninh Thu Thu khẳng định không dám nhờ Phương Cẩn Nhiên uống hộ, trong giới giải trí tiền bối hậu bối phân chia thật sự rõ ràng, hai người còn lại, một người dị ứng rượu, một người Từ Á quen biết, khẳng định sẽ không giúp Ninh Thu Thu giải vây.

Còn một người nữa là Tôn đạo diễn, trong lòng Tôn đạo đối với chuyện Ninh Thu Thu thình lình được nhét vào cũng không quá đồng ý, hắn là đạo diễn, luôn luôn theo đuổi chất lượng hoàn mỹ cho bộ phim, nên cũng hy vọng mỗi nhân vật đều có kỹ thuật diễn tốt, bộ phim này hắn khẳng định chuẩn bị chu toàn, nhưng đột nhiên xuất hiện một cái Ninh Thu Thu tới làm hỏng nồi cháo của hắn, trong lòng hắn có thể thoải mái mới là lạ.

Nếu không phải do chính miệng kim chủ nói, với bối cảnh của Ninh Thu Thu thì đừng hòng hắn sẽ cho cô vào đoàn, nửa bước cũng không.

Nhưng Từ Á không nghĩ cô ta lại hào sảng như vậy, ngẩn ra một chút, mới nói: "Đương nhiên là bia, rượu vang đỏ cũng có, xem cô muốn uống loại nào thôi."

"Vậy bia đi."

Có người thay Ninh Thu Thu rót bia, Ninh Thu Thu bưng cốc thứ nhất lên uống một hơi hết sạch, thời điểm bưng cốc thứ hai lên, Tôn đạo diễn nói: "Phạt cũng không sai biệt lắm, có ý là đủ rồi."

"Không được, Tôn đạo, vừa rồi Tiểu Vũ cũng đến muộn, cũng bị phạt ba ly mà, thời đại nam nữ bình đẳng, không thể trọng nam khinh nữ mà đúng không." Từ Á miệng lưỡi nói giỡn, không khí buổi tiệc nhẹ nhàng vui vẻ, nhìn không ra bất luận nhân tố không thoải mái gì, mọi người đều cười phụ họa.

Ninh Thu Thu không chút áp lực uống hết cốc thứ hai

Chờ đến khi cô nâng cốc cuối lên, còn đang định uống, thì tự nhiên Phương Cẩn Nhiên ngồi cách cô một chỗ bỗng nhiên đứng lên, duỗi tay ngăn cốc bia trong tay, nói: "Cốc thứ ba để tôi uống thay cô ấy."

Ân?!

Không chỉ có người khác, ngay cả Ninh Thu Thu cũng bất ngờ, Phương Cẩn Nhiên cùng cô một chút cũng không quen biết, tự nhiên đứng ra thay cô giải vây, thật sự khiến người khác khó hiểu.

Ninh Thu Thu chỉ ngây người một lúc, Phương Cẩn Nhiên đã quyết đoán cướp cái cốc trong tay cô, một ngụm hết sạch.

"......" Đó là cái cốc cô từng uống qua mà! Lão công của tôi mà biết thì sẽ đánh chết anh đó, may cho nhà anh lão công của tôi là người thực vật đấy.

"Cảm ơn Phương tiền bối." Ninh Thu Thu lễ phép mà cười cười với hắn, độ hảo cảm của cô đối với Cẩn Nhiên rất cao, trong sách miêu tả hắn tuy rằng thoạt nhìn tương đối lạnh lùng không thích nói chuyện, nhưng kỳ thật là người hiểu biết và luôn suy nghĩ chu đáo, không khác gì một nam chính ấm áp.

"Không cần." Phương Cẩn Nhiên nhàn nhạt nói, buông cốc lần nữa ngồi xuống, lấy tờ khăn giấy xoa xoa khóe miệng, đạm nhiên như thể một màn vừa rồi phảng phất chưa từng phát sinh quá.

Bữa tiệc một lần nữa náo nhiệt lên, bất quá mọi người cũng không dám tiếp tục nhắm vào Ninh Thu Thu nữa —— bởi vì không rõ thái độ của Phương Cẩn Nhiên là như thế nào, nói không chừng Ninh Thu Thu chính là nhờ Phương Cẩn Nhiên mà được tham gia bộ phim.

Một lát sau, cửa phòng lần nữa được mở ra, đạo diễn nhìn người tới, tức khắc mặt mày hớn hở mà ra tiếp: "An tổng, ngài đã tới."

Người đến là lão tổng điện ảnh Hâm Đỉnh, cũng chính là nhà đầu tư lần này.

Tuy rằng Triển Thanh Viễn mới là đại kim chủ, điện ảnh Hâm Đỉnh cũng chỉ là một công ty do đầu tư, nhưng ở bên ngoài nhà đầu tư chính vẫn là lão tông điện ảnh Hâm Đỉnh, cũng chính là An tổng.

Kim chủ tới, các vị diễn viên đều đứng dậy chào hỏi, An tổng thoạt nhìn rất có bộ dáng của người có địa vị lại có tiền, dáng người hơi béo, giơ tay nhấc chân đều mang phong thái lãnh đạo.

"Mọi người không cần khách khí, ngồi đi." An tổng làm tư thế mời mọi người ngồi xuống, chính ông cũng ngồi xuống vị trí
giữa Phương Cẩn Nhiên cùng đạo diễn.

Tự nhiên nhà đầu tư đến, Ninh Thu Thu có điểm ngoài ý muốn, cô cho rằng lần này chỉ đơn thuần là mọi người ngồi xuống, ăn một bữa cơm, cũng coi như là giao lưu, nhân tiện làm quen kết bạn trên bàn tiệc, rồi mọi người trong đoàn phim đều biết mặtt nhau, đến lúc đó xong liền giải tán.

An tổng đến khiến mọi người đều trở nên rụt rè hơn, trong nháy mắt ông trở thành tiêu điểm của buổi tiệc, Ninh Thu Thu làm nền của nền, chỉ mỉm cười mà nghe bọn hắn nói chuyện, ngẫu nhiên đáp vài câu tỏ vẻ mình có mặt đầy đủ, mừng được thanh nhàn.

"Thu Thu," đang cùng nữ chính khách khí vài câu, vừa chạm vào ly An tổng bỗng nhiên hỏi cô, "Ninh tổng gần đây tốt chứ."

Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người gọi là Ninh tổng, đương nhiên là cha cô không thể nghi ngờ.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, vị An tổng này không có mấy ấn tượng, phỏng chừng là đối tác làm ăn xã giao mà cha cô ấy đã gặp qua đâu đấy. An tổng lúc này hỏi thăm tới, nghe qua thì giống trưởng bối thăm hỏi bình thường, kỳ thật mục đích trong đó không có gì tốt —— đây còn không phải đang nói cho mọi người biết, lão tổng bên đầu tư quen biết cha cô, Ninh Thu Thu là dựa vào quan hệ để vào sao.

Tuy rằng không biết mục đích An tổng làm như vậy là gì, bất quá Ninh Thu Thu chính là dựa quan hệ tiến vào đấy, tiến vào đến quang minh chính đại. Cô lại không sợ bị người khác biết, cô có quan hệ đương nhiên cô phải được tự hào chứ. Có đôi khi một mối quan hệ ân tình, lại hơn nhiều năm nỗ lực của người khác đó.

"Khá tốt," Ninh Thu Thu mỉm cười, ngữ khí quan tâm mà nói, "Đa tạ An thúc đã quan tâm cùng chiếu cố, ba con lần trước còn nhắc tới bác đâu."

Lại còn gọi bằng bác? An tổng không ngờ rằng Ninh Thu Thu lại là người...... thích bắt quàng làm họ, bất quá lời nói đều đã nói, hắn cười ha hả mà tiếp: "Đúng không, vậy hôm nào lại hẹn hắn ra đánh mấy côn cầu."

"Con sẽ chuyển lời thăm hỏi của bác," Ninh Thu Thu bưng chén rượu đứng lên, "An thúc, con kính bác."

An tổng cùng cô cụng ly.

Ninh Thu Thu bên này cười tủm tỉm, bên kia sắc mặt người khác lại không tốt như vậy, đặc biệt là Từ Á vừa mới làm khó Ninh Thu Thu, sắc mặt khó coi đến mắt thường còn thấy được, cô ta nào biết Ninh Thu Thu là người của nhà đầu tư sản a, còn một điều bác hai điều cháu thân thiết đến thế, phỏng chừng là có giao tình. Ninh Thu Thu không thể làm gì cô, nhưng kim chủ bên đầu tư lại có thể, người ta không muốn cô diễn, hoặc là cắt giảm suất diễn gì đó, hoàn toàn chỉ cần mở miệng.

Một bữa cơm, mỗi người giữ một tâm tư khác nhau.

Trong bữa tiệc Ninh Thu Thu uống vài ly rượu, trước phạt ba cốc bia, lúc sau uống đều là rượu, bất quá tửu lượng của cô khá tốt, trừ bỏ có điểm hơi chuếnh, còn lại thần chí thật sự thanh tỉnh, đánh mấy tiểu lưu manh không thành vấn đề...... Cô có thể đánh thắng được dễ luôn.

Bất quá uống rượu dễ khiến mặt đỏ lên, lúc này sắc mặt cô đã đỏ ửng, hai mắt mê mang, thoạt nhìn rất giống dáng vẻ say rượu.

Thời điểm tan cuộc, Ninh Thu Thu cự tuyệt hảo ý muốn đưa cô về hoặc là giúp cô đánh xe ra của người khác, trước khi đi cô đã dặn tài xế Triển gia, không sai biệt lắm thì bây giờ cũng sắp đến rồi.

Mọi người lục tục rời đi, Ninh Thu Thu dự tính tài xế cũng sắp tới rồi, liền đứng dậy đi xuống lầu chờ, thuận tiện hóng chút gió lạnh, tán tán mùi rượu trên người.

"Ninh tiểu thư," Ninh Thu Thu vừa mới đến bên ngoài không lâu, một chiếc Cayenne dừng trước mặt cô, lớp kính xe dầm hạ xuống lộ ra khuôn mặt đeo kính râm đủ trương soái của Phương Cẩn Nhiên, "Lên đi, đưa cô về."

"...... Không cần mà," Ninh Thu Thu không nghĩ Phương Cẩn Nhiên lại là người nhiệt tình như vậy, xua tay với hắn cười cười nói, "Xe của tôi sắp tới rồi, không cần phiền toái đâu, cảm ơn."

"Thật sự không cần?"

"Không......"

"Ninh Thu Thu." Từ cuối cùng còn chưa kịp nói ra, đã bị một thanh âm khác đánh gãy, Ninh Thu Thu quay đầu, nhìn thấy Triển Thanh Viễn mang khẩu trang cùng với Quý Vi Lương, hẳn là Triển Thanh Viễn mới vừa gọi cô.

Hiển nhiên là Triển Thanh Viễn qua đây đóm Quý Vi Lương, vừa khéo thấy được cô.

Ninh Thu Thu: "......"

Hôm nay là buổi tiệc gặp mặt người quen sao?

"Ngươi còn chưa đi?" Triển Thanh Viễn hơi nhíu mi, lại nhìn thoáng qua Phương Cẩn Nhiên, trên mặt lộ ra một nụ cười không rõ ý vị, "Vội sao?"

"Phương tiền bối, anh về trước đi, cảm ơn nhé." Ninh Thu Thu không làm phiền Phương Cẩn Nhiên, Phương Cẩn Nhiên cũng không muốn dây dưa tiếp, liền ra hiệu bảo tài xế hắn lái xe.

Ninh Thu Thu ngược lại nhoẻn miệng cười với Triển Thanh Viễn, nói: "Không đâu, đây là ngươi tới đón Vi Lương, thuận đường cho tôi đi nhờ đoạn đường sao."

Ninh Thu Thu đột nhiên cười khiến hô hấp Triển Thanh Viễn khựng lại một chút, dưới ánh đèn lập loè trong đêm, cô vừa uống rượu xong, gương mặt trắng nõn nhiễm đỏ, trong nháy mặt cười phảng phất như mẫu đơn nở rộ, ánh mắt mang theo vài phần mê ly mờ ảo, mĩ mục lưu phán*, mê người đến không dời nổi mắt.

Cố tình người trước mắt còn hơi hơi nghiêng đầu, nói: "Có để ý tôi sẽ làm bóng đèn 1000W không thế a, em trai."

Triển Thanh Viễn: "......"

Hắn có thể cự tuyệt?

Cuối cùng, Ninh Thu Thu vẫn là về bằng xe Triển Thanh Viễn, nhắn tài xế Triển gia không phải đến nữa.

Triển Thanh Viễn lái xe, Quý Vi Lương ngồi ghế phụ, Ninh Thu Thu ngồi ở ghế sau.

Bầu không khí trong xe quỷ dị an tĩnh, ai cũng không có ý định mở miệng nói chuyện.

Bất quá Ninh Thu Thu không có hảo tâm như vậy, cố ý giả say, diễn vai nữ phụ ác độc đến vô cùng nhuần nhuyễn, cô nói: "Ai nha, chờ lúc nữa nếu tôi nôn trên xe anh, anh cũng đừng đá đít tôi xuống nha."

"......" Người ngồi trước hồi lâu mới lạnh lùng mà mở miệng nói, "Sẽ không."

Hiển nhiên không muốn cùng cô giao lưu rồi.

Nhưng mà Triển Thanh Viễn càng không muốn cùng cô giao lưu, thì cô càng lảm nhảm nhiệt tình, nói: " An thúc cũng thật là, hôm nay ở tiệc rượu tự nhiên thăm hỏi phụ thân tôi, hiện tại cả đoàn phim đều biết, tôi là dựa vào quan hệ với An thúc và anh mới được vào đoàn."

Triển Thanh Viễn sắc mặt khẽ biến, theo bản năng mà nhìn Quý Vi Lương, trầm giọng nói: "Cô uống nhiều thì nghỉ ngơi một chút, không cần hồ ngôn loạn ngữ."

"Tôi mới không uống nhiều ý, bất quá nói đi cũng phải nói lại, vốn dĩ bộ phim này là do anh đặc biệt đầu tư cho em dâu tương lai mà, tự nhiên mang theo cái người chị dâu này làm gì vậy, đúng không."

Triển Thanh Viễn: "......"

Quý Vi Lương: "......"

"Bộ phim này là do anh đầu tư?" Quý Vi Lương bất ngờ hỏi, hiển nhiên cô nàng cũng không biết bộ phim này là do Triển Thanh Viễn sau lưng chi tiền.

"Ai, Vi Lương cô cũng không biết a," Ninh Thu Thu nói, thấy không khí giữa bọn họ không đúng, bỗng nhiên che miệng lại, "Có phải tôi lại nói gì đó không nên nói không."

Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hiển nhiên là vậy, Quý Vi Lương tự giễu nói, "Tôi vẫn luôn cho rằng đạo diễn là bị kỹ thuật diễn của tôi đả động, mới có thể nhận loại nhân vật vô danh tiểu tốt như tôi vào đoàn, hiện tại xem ra, là tôi nghĩ nhiều rồi."

Triển Thanh Viễn: "Vi Lương, anh......"

"Tôi biết, không trách anh, là tôi quá ngây thơ rồi, còn tưởng rằng chỉ cần có kỹ thuật diễn, có chất giọng, liền có thể tìm được nơi dừng chân trong thế giới tàn khốc này, sự thật chứng minh lại khác, tôi căn bản một bước cũng khó đi."

......

Ninh Thu Thu ở phía sau híp mắt nghe bọn hắn "thâm tình bộc bạch", hận không thể lấy hạt dưa vắt chéo chân xem diễn, cô thật sự rất có tiềm chất diễn vai nữ phụ ác độc mà!

Bất quá cô làm chuyện xấu châm ngòi hai người bọn họ, phỏng chừng cũng vừa trúng cốt truyện luôn, để tránh trở thành vật hi sinh, cô một vừa hai phải, biết điều câm miệng không nói.

Triển Thanh Viễn vốn dĩ muốn đưa Ninh Thu Thu trở về, rồi tiếp tục chậm rãi giải thích cho Quý Vi Lương, nhưng khổ nỗi chỗ Quý Vi Lương ở rất gần, hơn nữa cô nàng tỏ vẻ muốn một mình suy nghĩ, Triển Thanh Viễn đành phải trước đưa cô ấy trở về, rồi mới đến lượt Ninh Thu Thu.

Quý Vi Lương vừa đi, không khí bên trong xe nháy mắt lạnh xuống.

Triển Thanh Viễn bị Ninh Thu Thu chọc thủng sự tình vẫn luôn giấu kín, tâm tình không tốt, khuôn mặt nặng xị, Ninh Thu Thu đơn giản giả say, đôi mắt nhắm lại gì cũng không biết.

Cứ như vậy một đường không nói chuyện mà tới cửa Triển gia, vừa vặn đụng phải Tinh Tinh vừa chiếu cố Triển Thanh Việt xong, chuẩn bị tan tầm về nhà, Triển Thanh Viễn đỡ cô qua đây, rồi bảo Tinh Tinh đỡ người đang "say" về phòng nghỉ ngơi.

Tinh Tinh rất biết nghe lời, trực tiếp đem Ninh Thu Thu vứt đến phòng Triển Thanh Việt.

Ninh Thu Thu: "???"

~Tác giả có lời muốn nói: Nữ chính mỗi ngày đều phải bị tôi làm hộc máu một lần.

Có rất nhiều người hỏi nam chính khi nào tỉnh, nha, tôi đã an bài là trước chương 20 ( nếu tôi không nghĩ ra thì......)

————

Mấy hôm nay thi học kỳ đó, bận tối mắt tối mũi nên không up chương mới được.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện