Người ghê tởm nhất là Phạm Diêm Lương kia, ngoại trừ phủ nhận không có quan hệ tình cảm gì với anh ta, thì không đối phó được anh ta, ngược lại còn giúp anh ta được lăng xê, kéo theo Phạm Diệu Tinh được lợi.
Triển Thanh Việt vừa tìm được cách để theo đuổi Vợ, lúc đang hưởng thụ dăm ba câu dỗ dành đến mở cờ trong bụng, nửa đường bị một người nhảy vào nói bừa.
Rất có khí phách.
Cái tên Phạm Diêm Lương kia cũng không phải người tốt lành gì, vì đề phòng chẳng may, Triển Thanh Việt liên lạc với người bạn từng tiết lộ với anh về hoạt động rửa tiền của đối phương, để anh ấy tìm cách giúp đỡ thu thập chứng cứ đối phương rửa tiền, lo trước khỏi họa.
Hôm nay anh không đến công ty mới, mà đến Trác Sâm.
Đến văn phòng, để thư ký gọi Quận Nam Bồi lên.
Quan Nam Bồi đã được thăng chức lên làm giám đốc khi đi làm lại vào năm mới, tuy hơi mệt mỏi một chút, phải sống cuộc sống tăng ca một ngày, nhưng anh ta được quản lý cấp cao của công ty chú ý, tiền đồ không đo đếm được, càng mệt mỏi thì càng nhiệt tình.
Anh ta không biết Triển Thanh Việt tìm anh ta có chuyện gì, trong lòng thấy hơi lo lắng, nhanh chóng kiểm tra lại công việc gần đây một chút, xác định công việc không có chỗ nào sơ suất, mới giơ tay gõ cửa văn phòng treo tên chủ tịch.
Bên trong vang lên giọng nói của ông chủ nhà bọn họ: “ Vào đi. "
Quan Nam Bồi mở cửa, đây là lần đầu tiên anh ta đến văn phòng chủ tịch, mới vừa đi vào đã bị cách trang trí xa hoa bên trong lóe mù mắt chó.
Tư bản chủ nghĩa vạn ác!
Cội nguồn của tư bản chủ nghĩa đang ngồi sau chiếc bàn làm việc thật lớn, trên khuôn mặt đẹp trai không có biểu cảm gì, nhưng anh lại không làm người ta cảm thấy đáng sợ, ít nhất so với vị anh Triển kia, vị anh Triển này có vẻ ôn hòa hơn rất nhiều.
“ Anh Triển, anh tìm tôi. "
Triển Thanh Việt ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, sau đó gật đầu, ra hiệu anh ta ngồi xuống, mở miệng hỏi: " Có chơi Weibo không? "
"... Thỉnh thoảng. "
Ngày ngày tăng ca, lấy đâu ra thời gian để chơi Weibo!
“ Kỹ năng viết lách thế nào? "
Quan
Nam Bồi nói thật: “ Trước kia còn được, bây giờ có lẽ không được tốt lắm, ở nước ngoài quá lâu rồi, thói quen trình tự câu nói vẫn chưa hoàn toàn sửa lại được. "
Hình như Triển Thanh Việt với câu trả lời này rất... Hài lòng?
Anh mỉm cười: “ Không sao, cậu viết xong gửi cho tôi, tôi tìm người sửa đổi. "
Quan Nam Bồi không hiểu ra sao: “ Anh Triển, tôi nên viết cái gì? "
Loại chuyện bản thảo này, không phải công ty có rất nhiều thư ký, người viết lách sao, tùy tiện tìm một người cũng mạnh hơn hẳn.
“ Cần phải có mấy từ quan trọng: bạn học Ninh Thu Thu, họp lớp, nghi ngờ một người đàn ông đang theo đuổi đến đón. "
Quan Nam Bồi: "... "
Cái quỷ gì vậy.
" Không hiểu rõ lý do thì đi xem tiêu đề Weibo của ngày hôm nay đi, với đầu óc của cậu, chắc là một tiếng cũng đã thừa rồi, đi đi. ”
Quan Nam Bồi: "... "
Ông chủ, anh thật sự không phải đang lừa tôi chứ!
Phòng làm việc của Ninh Thu Thu đăng thông báo lên, giải thích quan hệ của Ninh Thu Thu và Phạm Diêm Lương, nói rõ ràng không quen biết đối phương, người tặng bánh kem là một người khác, cũng đã tìm ra được người bịa đặt, sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật của người đó.
Quả dưa này vì bị làm sáng tỏ đã trở nên vô vị, quần chúng ăn dưa dần dần giải tán.
Ai ngờ, đến buổi tối, một tin tức khác leo lên top tìm kiếm.
# Bạn học cũ vạch trần Minh Thu Thu #
Theo bạn học cấp ba vạch trần NTT, người theo đuổi cô ấy là một người hoàn toàn khác, lúc NTT đến buổi họp lớp cấp ba hồi tháng Giêng, anh ta dùng thân phận bạn trai để đến đón NTT, còn tặng cho bọn họ hai chai Richebourg Grand Cru, là một nhà giàu mười phân vẹn mười, nghi ngờ là người chịu trách nhiệm hiện tại của tập đoàn Trác Sâm.