Lần này đến đoàn làm phim Triển Thanh Việt không nói trước cho Ninh Thu Thu biết mà tự mình đi tới.
Mục đích của chuyện này đương nhiên là gây bất ngờ cho cô, điều này Triển Thanh Việt vô cùng am hiểu, anh am hiểu nhất là cho người khác một cái bạt tai rồi quăng cho người ta một trái táo ngọt.
Tuy miệng luôn nói là không rảnh, nhưng cơ thể rất thành thật đi đến thành phố nơi Ninh Thu Thu đang quay phim.
" Anh Triển, nó... cũng đi à? "
Tam Điều kéo cửa xe, lúc nhìn thấy con husky đang híp mắt xem thường nhìn mình lại càng hoảng sợ.
Qúa dữ tợn, giống như một con sói.
Triển Thanh Việt đánh vào đầu nó một cái, Diệu Diệu nịnh nọt cọ đầu vào lòng bàn tay anh, bộ dạng nịnh nọt và khí phách bên ngoài của nó hoàn toàn không ăn khớp.
" Ừ. "
Triển Thanh Việt nói: " Khá lâu không gặp rồi, chó cũng sẽ vì nhớ mà sinh bệnh. "
Diệu Diệu: Không phải con, con không có!
Tam Điều: "... "
Chó cũng sẽ vì nhớ mà sinh bệnh, trêu cô đấy à!
Nhưng anh Triển nói như vậy thì cứ coi là vậy đi.
Tam Điều là người đại diện mới mà công ty tìm cho Ninh Thu Thu, cô ấy họ Trương, nghệ danh là Tam Điều, mọi người đều gọi cô ấy là chị Điều.
Sau khi Cù Hoa quyết định ở lại công ty hiện tại, công ty giải trí Phong Nghi đã tích cực tìm kiếm một người đại diện mới cho Ninh Thu Thu.
Tam Điều xảy ra bất đồng với công ty quản lý trước đây, bởi vì đột ngột từ chức nên cô ấy vẫn chưa tìm thấy chỗ làm mới, vừa vặn bị Phong Nghi nắm bắt được tin tức nên mời cô đến làm việc với mức lương rất cao.
Tài nguyên trên tay của Tam Điều cực tốt, có thể được coi là một trong những người đại diện nổi tiếng nhất trong giới.
Nghe nói người mang cô đến là Ninh Thu Thu, cô đã kiểm tra kinh nghiệm của Ninh Thu Thu Thu và nhận định Ninh Thu Thu là một người có tiềm năng.
Cô và Cù Hoa khác nhau, Cù Hoa chú ý đến việc tôn trọng nghệ sĩ, chuyện riêng tư của nghệ sĩ đều có thể cho họ không gian riêng.
Ví dụ, anh ta sẽ không quan tâm đến bạn trai của Ninh Thu Thu là ai, vì vậy khi các bạn học cấp ba của Ninh Thu Thu tiết lộ tin tức, anh ta mới biết rằng người kia là Triển Thanh Việt, anh ta quả thực kinh ngạc rất lâu, vài ngày sau vẫn còn cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Nhưng Tam Điều thì khác, cô ấy yêu cầu nghệ sĩ phải giữ kín chuyện đời tư, đặc biệt là vấn đề tình cảm, cô ấy phải có quyền được biết, về sau nếu bị paparazzi chụp ảnh hoặc nếu có trường
hợp khẩn cấp, cô ấy còn nghĩ ra cách ứng phó.
Ví dụ, nếu một nghệ sĩ thật sự qua lại với người khác, tùy thuộc vào tình huống mới cân nhắc chuyện công khai tình cảm.
Nếu nghệ sĩ và đối phương chỉ là đùa giỡn không nghiêm túc, thậm chí là mối quan hệ bao nuôi giữa kim chủ và nghệ sĩ, cô ấy sẽ nghĩ cách chứ thà chết không chịu nhận.
Sau khi biết yêu cầu của cô ấy, Triển Thanh Việt cũng không che giấu nhiều, trên đường đi, anh nói về tình hình hình hiện nay của anh và Ninh Thu Thu cho cô ấy biết.
Tam Điều nghe xong đã hiểu, thuộc về mối quan hệ thứ nhất, lúc cần thiết có thể công khai.
Bọn họ xuất phát từ sáng sớm, lúc đến nơi cũng đã mười một giờ, Tiếu Thanh nghe nhà sản xuất nói rằng hôm nay có một nhân vật lớn tới thăm đoàn phim, không được phét sơ xuất, cũng không biết nhân vật lớn này là ai cho đến khi nhìn thấy vị kia dắt theo một con chó tiến đến.
Tiếu Thanh: "????? "
Mọi người: "... "
Ninh Thu Thu: "...???? "
Dưới ánh mắt của mọi người, Diệu Diệu đã chính xác tìm ra đối tượng khiến nó nhớ mà sinh bệnh trong đám đông, nó hưng phấn chạy lên phía trước, lắc đầu vẫy đuôi dưới chân cô, thỉnh thoảng lại nhào vào cô.
Mọi người thích thú: " Ồ. "
Ninh Thu Thu: "... "
Cái phương thức thăm hỏi này là sao?
Cô có thể giả vờ không biết họ không?
Hiển nhiên là không thể, trước mắt mọi người, Ninh Thu Thu chạy đến trước mặt của Triển Than Việt: " Tại sao anh lại ở đây? Sao lại không nói với em tiếng nào vậy, em cứ tưởng tối qua ăn cà nhiều nên mắt có vấn đề chứ. "
Triển Thanh Việt nhìn cái người mà một tháng nay không gặp, Ninh Thu Thu đang mặc đồng phục học sinh, lớp trang điểm của cô hơi nhợt nhạt, thoạt nhìn rất tiều tụy, nhưng điều này không ảnh hưởng vẻ mặt của cô, nhìn qua giống như nữ sinh mười tám tuổi vậy.
"... "
Anh có cảm giác mình dụ dỗ trẻ vị thành niên.
Không thể kiểm soát ý nghĩ muốn phạm tội.
" Muốn gây bất ngờ cho em. "
Triển Thanh Việt gạt bỏ những suy nghĩ không đứng đắn ra khỏi đầu và khẽ cười: " Bị em ngày đêm mong nhớ thầm gọi tên nên tôi mới xuất hiện. "
Ai ngày đêm mong nhớ anh chứ, đồ mặt dày!