Edit: Min
Âm lượng cuộc gọ bị thiếu niên vặn rất nhỏ.
Tần Chinh nhắm hai mắt, giống như lơ đãng mà hỏi sau khi bên kia cúp máy: "Người quản lý của cậu?"
"Cũng không phải người quản lý."
Ý thức được ở trong mắt Tần Chinh, mình hẳn là không hề biết Triệu Trác cùng đối phương có liên hệ.
Động tác trên tay Quý Lam Xuyên không ngừng, miệng cũng phối hợp nói: "Anh Triệu Trác, là người công ty bên kia sắp xếp cho tôi.
Mọi công việc liên quan đến livestream đều là do anh ấy quản."
Nghe thấy người mình an bài đã thành công lấy được tín nhiệm của đối phương.
Tần Chinh một chút vui vẻ cũng không cười được.
Không biết vì sao, hắn luôn có cảm giác là tự hố chính mình.
"Đã tan tầm rồi, hơn nữa, cũng đã muộn thế này mà cậu ta còn tìm cậu làm gì?"
Kinh ngạc khi thấy Tần tam gia là người trầm mê công việc, thế nhưng lại còn có khái niệm tan tầm.
Quý Lam Xuyên cong cong đôi mắt: "Anh Triệu có một người bạn, hình như bị mấy thứ bẩn thỉu quấn vào.
Cho nên muốn mời tôi đi qua nhìn xem."
"Là một nghệ sĩ đang nổi lên, tên là Chung Dao."
Để có thể làm việc cho Tần Chinh, Triệu Trác biết rất nhiều mối quan hệ.
Tuy hắn không phải là người trong giới giải trí, nhưng lại quen biết rất nhiều người đại diện có tiếng.
Rõ ràng streamer không phải là sự nghiệp cả đời của mình, Quý Lam Xuyên lại rất nghiêm túc với công việc.
Cậu là người Phật hệ, hồng hay không hồng cũng không quan trọng.
Nhưng cố tình đại Boss lại an bài cấp dưới của hắn ở bên mình, cho nên Triệu Trác nào dám để cho cậu không có tiếng tăm.
Triệu Trác không chỉ làm cho cái ID "Vân Lam" này hồng, mà còn phải hồng đến mức không tìm ra chỗ nào để hắc.
Cũng may thiếu niên có giá trị nhan sắc cao, nội dung livestream mới lạ hấp dẫn, cho nên không có bị lật xe.
Lúc đang thức đêm để lập mấy cái kế hoạch sắp tới, Triệu Trác đột nhiên lại nhận được điện thoại từ người đại diện của Chung Dao.
Chung Dao là một tiểu hoa đán mới nổi tiếng từ ba tháng trước.
Cô có giọng hát cùng kỹ thuật diễn vô cùng tốt.
Thế nhưng, không hiểu vì sao gần đây lại ẩn danh mất tích, các fan liền kêu gào đòi lời giải thích.
Nhưng phía công ty chủ quản vẫn giả chết và không đưa ra một lời thanh minh gì.
Ban đầu Triệu Trác cũng cho rằng đối phương là đắc tội nhân vật lớn nào đấy, nên bị phong sát.
Ai mà biết, thông qua cuộc điện thoại này, hắn mới biết được Chung Dao ẩn mình là bởi vì "Tinh thần không tốt".
Đa nghi, mất ngủ, khóc lóc, luôn miệng nói rằng có quỷ đang nằm đè lên vai mình.......Trị liệu tâm lý hoàn toàn không có hiệu quả.
Và mọi người cho rằng nàng tiểu hoa đán này là "Người điên".
Nhưng người đại diện của Chung Dao không dễ dàng từ bỏ cái cây rụng tiền vừa mới trưởng thành này.
Cô ta nghe nói trong tay Triệu Trác có streamer nhỏ tự xưng là thiên sư.
Cho nên, liền ôm tâm thái ngựa chết coi như ngựa sống chữa chạy mà gọi điện thoại cho đối phương.
Sau khi dùng dăm ba câu giải thích xong ngọn nguồn, Quý Lam Xuyên lại nói: "Anh Triệu nói điều này là tốt cho danh tiếng của tôi cả trong và ngoài vòng."
Chung Dao?
Ở trong đầu tìm kiếm một vòng, Tần Chinh đối với cái gọi là tiểu hoa đang nổi này, hoàn toàn không có ấn tượng gì.
Hắn thấy, thiếu niên đã hai lần ra tay là liên quan đến sinh ý Tần gia cùng người nhà Hoắc gia.
Cho nên, nếu muốn nhóc con nhà hắn xem cho, đối phương ít nhất cũng phải là ảnh đế hoặc ảnh hậu vừa giỏi vừa có đức mới được.
Hơi hơi giương mắt, Tần Chinh không tán đồng nói: "Không cần thiết đi, miễn cho chính mình dính một thân nước bẩn."
Giới giải trí ngư long hỗn tạp.
Có rất nhiều người lúc xuất đầu đều là dựa vào thủ đoạn, nhưng cũng có kẻ dựa vào thân thể để giao dịch lại không ít.
Một con thỏ con sạch sẽ như thiếu niên, không cần thiết phải đi tranh vũng nước đục này.
Huống chi trong phim ảnh cùng tiểu thuyết nói, những thứ muốn lấy mạng người đều là lệ quỷ.
Vạn nhất, nó làm thiếu niên bị thương thì phải làm sao bây giờ?
Phải nói một điều, thật ra, bản thân Quý Lam Xuyên cũng không thích cái nghiệp vụ bắt quỷ này lắm.
Nhưng so với hiệu quả chậm rãi của xem phong thủy, "Hàng yêu phục ma" không thể nghi ngờ là càng dễ dàng hấp dẫn tròng mắt của người ngoài nghề hơn.
Cho nên, để sau này có nhiều khách hàng tìm tới cửa, Quý Lam Xuyên không hề có ý định từ chối lời đề nghị của Triệu Trác.
"Anh Triệu đã giúp tôi rất nhiều." Thiếu niên bày tỏ ý kiến một cách uyển chuyển.
Trong lúc nói chuyện, Quý Lam Xuyên cũng vô thức mà vẽ xong một lá bùa.
Cậu chỉ có thể dùng lòng bàn tay xoa xoa hai bên Thái Dương của đối phương: "Hơn nữa, thật vất vả tôi mới tìm được một nghề mà mình am hiểu.
Tôi cũng muốn thử xem, mình có thể làm được những gì."
Nhiệt độ cơ thể của thiếu niên so với Tần Chinh thấp hơn một chút, nhưng cũng không khiến hắn cảm thấy khó chịu.
Lá bùa được tạo thành liền phát huy tác dụng, thần sắc nam nhân chậm rãi thả lỏng: "Không sợ bị thương sao?"
Trên đời này, đồ vật dơ có thể làm cậu bị thương, chỉ sợ là không có mấy cái đi.
Dần dần đoán ra được tính tình của Tần Chinh.
Quý Lam Xuyên nhẹ nhàng giải thích cho đối phương nghe: "Còn không phải có ngài sao? Nếu phát hiện đánh không lại, tôi liền trực tiếp chạy đến bên người Tần tam gia."
Công đức kim quang ở đây, yêu ma quỷ quái tốc tốc thối lui!
Bị lời kịch bổ não của chính mình chọc cười, Quý Lam Xuyên không nhịn được mà phát ra tiếng cười khẽ.
Tựa hồ như bị tiếng cười này lây nhiễm, khóe miệng nam nhân cũng không tự chủ được mà nhếch lên.
"Cậu............"
Hàng năm mất ngủ đã tích góp mỏi mệt như thủy triều vọt tới, Tần Chinh còn không có đem lời nói cho hết, người đã rơi vào giấc mộng ngọt đẹp.
Quý Lam Xuyên tay chân nhẹ nhàng mà đem đối phương từ trên đùi mình dời đi, sau đó trở về phòng cầm một cái chăn xuống dưới.
——Tuy rằng, trực tiếp khiêng người trở về phòng ngủ cũng không khó, nhưng cậu lại sợ kích thích lòng tự trọng của tổng tài ba ba.
Giúp nam nhân dịch tốt góc chăn, Quý Lam Xuyên tắt đèn phòng khách rồi phong ấn mắt trái lại.
Trước khi đi ngủ, cậu còn cố ý nhắn cho Trịnh thúc một cái tin.
Vì thế, 9h sáng ngày hôm sau, Tần Chinh hiếm khi ngủ quên mới từ trên ghế sô pha tỉnh lại, liền phát hiện con thỏ nuôi trong nhà đã ra ngoài.
Sắc đẹp hại chết người.
Nhìn dòng chữ trên tờ giấy ghi chú đặt ở trên bàn trà, Tần tam gia tỉnh lại liền nói như thế.
*
Không biết tình huống ở nhà, Quý Lam Xuyên vừa mới ăn sáng xong, liền ngồi xe đi đến nơi đã hẹn.
Thói quen viết chữ của nguyên chủ cùng năng lực vũ đạo không giống nhau.
Cậu phải luyện thật lâu mới bắt chước được, để ghi những dòng chữ kia.
Vì muốn đi bộ để giảm cân, Quý Lam Xuyên liền không có phiền toái bác tài xế đã chờ ở cổng từ sớm.
Trước lạ sau quen, lại một lần nữa nhìn thấy thiếu niên bước từ trên taxi xuống.
Triệu Trác đợi sẵn ở tiểu khu, liền tiến lên đón: "Sớm như vậy?"
Anh còn