Edit: Min
Tố chất thân thể của Tần tam gia cực tốt, ngày thường không đi làm, phòng tập thể dục ở nhà cũ cũng không phải để bài trí.
Ít nhất trong mấy tháng Quý Lam Xuyên xuyên qua, đối phương ngay cả đau đầu nóng não cũng chưa từng có.
"Bị cảm?" Vội vàng kéo người vào trong xe thổi gió ấm, Quý Lam Xuyên hơi oán trách siết chặt quần áo đối phương, "Thời tiết âm mười mấy độ, ngài còn mặc áo khoác đùa giỡn ngầu vậy hả?"
Cúi đầu hắng giọng, Tần Chinh hiếm thấy không lên tiếng phản bác, vừa mới mở cửa xe, nhiệt độ giao nhau lạnh lẽo, cổ họng hắn bỗng nhiên ngứa ngáy không kiềm chế được.
"Không có gì, về nhà bảo Trương mụ nấu chút canh gừng là được rồi."
Điều chỉnh tiết tấu hô hấp, Tần Chinh giơ tay ra hiệu cho Lý Khánh lái xe: "Tết Dương Lịch, người Tần gia đều phải đến bổn gia gặp nhau, em có muốn dành thời gian cùng tôi trở về một chuyến hay không?"
Không yên tâm mà đem toàn bộ nút áo khoác của đối phương cài lại, Quý Lam Xuyên có chút kinh ngạc ngước mắt: "Về nhà?"
Nếu cậu nhớ không lầm, Bạch Thời Niên cũng là vào mùa đông này mà nhập gia phả.
"Ừm." Biết thiếu niên còn chưa suy xét tốt chuyện kết hôn, Tần Chinh gật gật đầu bổ sung, "Quy củ thế hệ trước đặt ra, chỉ là cùng nhau đi qua năm mới."
Nếu không phải như vậy, với tính cách của Tần Tam gia, tuyệt đối sẽ không tham gia loại "Gia yến" đông người và phức tạp này.
Nhà cũ Tần gia chỉ để lại cho gia chủ các đời ở, còn lại trưởng bối trong tộc có uy vọng, có cống hiến thì ở Kim Thủy Loan thanh tịnh và cũng hẻo lánh hơn một chút.
Nơi đó không chỉ có Tần gia ở, mà còn có rất nhiều tộc nhân cùng họ ở, được xưng là bổn gia cũng không có gì ngạc nhiên.
Xuyên qua năm mới đầu tiên, Quý Lam Xuyên đương nhiên phải cùng Tần Chinh chung một chỗ.
Bất quá, nhớ tới kỳ thi cuối kỳ sắp tới, giọng điệu khi cậu trả lời, liền có vài phần do dự: "Tết Dương Lịch khẳng định em sẽ được nghỉ, nhưng sau khi trở về trường có vài cần môn thi, em phải dành ra chút thời gian để bế quan ôn tập mới được."
Lấy số ngày vắng mặt thê thảm không nỡ nhìn của cậu, bình thường phân cái gì đó, căn bản là không có biện pháp trông cậy vào.
Cái gì gọi là vác đá đập chân mình, thúc giục đối phương tiến lên, Tần tam gia cũng coi như tự mình thể hội một chuyến, bỏ bàn tay nhỏ bé túm lấy vạt áo mình ra, Tần Chinh an ủi khuyên nhủ: "Không sao, ở một đêm thôi."
"Vâng."
Có cái cớ mới không cần học tập, Quý Lam Xuyên lúc này vui vẻ gật đầu lên tiếng.
Nhiệt độ trong xe ấm lên, hai má cậu rất nhanh nhuộm một lớp màu phấn.
Sợ thiếu niên bị một lạnh một nóng kích thích đến cảm lạnh, Tần Chinh còn cố ý bảo Lý Khánh hạ nhiệt độ điều hòa xuống một chút.
Nhưng sự thật chứng minh, Quý Lam Xuyên cách 5 ngày đã bị đối phương dùng công đức kim quang "Làm ẩm", căn bản không yếu ớt như nam nhân lo lắng.
*
Gần đây bận rộn học tập và bắt quỷ, gương mặt nhỏ nhắn vốn không lớn của thiếu niên, lại càng gầy đi một vòng mà mắt thường có thể thấy được.
Biết được đối phương muốn theo Tam gia về nhà vào ngày đầu năm mới, chưởng muỗng Trương mụ hỏa lực toàn bộ khai hỏa, cuối cùng đem thịt Quý Lam Xuyên đã rụng, đều bổ sung trở về.
Nâng tay chọc chọc thịt mềm trên mặt thiếu niên, Tần Chinh hài lòng nheo mắt lại: "Béo."
"Nào có ai khen người như ngài." Đem ghi chép trong tay nhét vào trong ngực đối phương, Quý Lam Xuyên cúi đầu nhìn mình ăn mặc đầy khí chất học sinh, "Em mặc như này có được không? Có đủ trang trọng hay không?"
Nói cũng trùng hợp, hôm 31 vừa lúc là mãn khóa, bởi vì muốn về nhà sớm nghênh đón năm mới, Quý Lam Xuyên ngay cả quần áo còn chưa thay, liền vội vàng chạy tới hội hợp với nam nhân.
"Gì mà cần trang trọng, chỉ là tùy tiện ăn một bữa cơm mà thôi." Nắm lấy tay trái của thiếu niên đang rũ xuống bên cạnh, Tần Chinh dẫn người đi về phía biệt thự kiểu Trung Quốc cổ kính cách đó không xa, "Đi thôi, bọn họ đều đang chờ em."
Thủ đoạn cường ngạnh, uy tín của nam nhân ở bổn gia Tần thị tất nhiên không cần nhắc nhiều.
Ngoại trừ mấy lão ngoan cố bảo thủ, đại đa số mọi người đều đối với vị gia chủ ngăn cơn sóng dữ, cứu Tần thị trong nước lửa này tràn ngập kính sợ.
Hơn 10 năm trước, nhị lão Tần gia đang trong tuổi tráng niên bởi vì một hồi ngoài ý muốn mà đột nhiên qua đời.
Tần gia như rắn mất đầu dừng ở trong mắt người ngoài, quả thực, chính là một khối thịt béo thơm ngát mê người mà không ai bố trí phòng vệ.
Nếu không phải Tần Chinh dùng tốc độ nhanh nhất đứng lên chủ trì đại cục, Tần gia phong vũ nổi loạn đã sớm bị các đối thủ như hổ rình mà mồi phân chia sạch sẽ.
Cũng chính vì vậy, hắn mới có thể không để ý nghị luận bên ngoài, sớm tìm bồi dưỡng người thừa kế.
Lúc tới đường có chút tắc nghẽn, chờ Quý Lam Xuyên vào cửa, phòng khách trong phòng đã ngồi rất nhiều người.
Có Tần Chinh bồi ở bên cạnh, cậu rất nhanh liền nghênh đón một đợt đánh giá mờ ám nhưng không mạo phạm.
Tần tam gia xuất hiện, liền mang theo hiệu quả giảm âm, vốn còn có chút náo nhiệt nói cười, rất nhanh liền im lại.
Một cô nhóc ngồi trong lòng mẹ chớp chớp mắt, nghé con mới sinh không sợ hổ mà hét lên: "Tam thẩm."
Tam thẩm.
Đối diện với đôi mắt hạnh như nho đen chuyển loạn của cô nhóc, Quý Lam Xuyên vẻ mặt quẫn bách, nhất thời lại không biết mình có nên, lên tiếng hay không.
"Đây là Quý Lam." Khóe miệng nhếch lên một đường cong sung sướng không dễ phát hiện, Tần Chinh nói với cô nhóc miễn cưỡng có thể coi là cháu gái của mình, "Cháu trực tiếp gọi em ấy là ca ca là được rồi."
Bầu không khí xấu hổ trong nháy mắt liền phá băng, mọi người ở đây vụng trộm trao đổi ánh mắt.
Chỉ cảm thấy đối phương nhìn qua, quả thật so với năm trước càng gần hơn một chút.
Nhất là những trưởng bối chữ "Minh", trong lúc hoảng hốt lại cho rằng mình nhìn thấy Tần Chinh khi còn trẻ.
Từ trong túi lấy ra một khối kẹo sữa đưa cho cô nhóc, Quý Lam Xuyên rất nhanh liền bị tổng tài ba ba nắm tay kéo đi nhận người một vòng.
Cậu phát hiện, người ở Tần gia cũng không phải đều là loại kỳ ba như Tần Tử Hành và Tần Minh Lễ.
———Nghĩ đến cũng đúng, nếu lục lọi ở Tần gia cũng tìm không ra một người bình thường, Tần Chinh năm đó cần gì phải hao tâm tổn sức mà bảo vệ bọn họ?
Dựa theo gia phả mà nói, trưởng bối có thể khiến Tần Chinh lên tiếng giới thiệu cũng không tính là nhiều.
Quý Lam Xuyên lần lượt chào hỏi, trong tay rất nhanh liền có thêm một xấp lì xì đỏ.
Những phong bao lì xì này không có độ dày gì, phần lớn đều là thẻ ngân hàng đặt thành mật