Năm đó Triệu gia xảy ra một sự kiện hết sức hoang đường.
Tuy rằng đã qua mấy thập niên, theo thời gian trôi qua, sự kiện kia cũng bị che dấu, nhưng sự nhục nhã và tính mạng người chết, cho dù bị chôn dấu nhưng những người ở lại không thể nào quên.
Cả đời Triệu phu nhân sinh được hai đứa con trai, sau khi chồng mất, bên trong gia tộc sói đói vây quanh vô cùng áp lực, thật vất vả bà dạy dỗ được hai con trai lớn khôn.
May mà con trai cả thừa kế sự thông minh tài trí từ cha, trẻ tuổi đã đầy hứa hẹn, sau khi tốt nghiệp chậm rãi nhận lấy gánh nặng từ gia tộc, đem xí nghiệp quản lý gọn gàng ngăn nắp.
Nhưng sau khi tiến vào xã hội có quá nhiều cám dỗ, Triệu đại thiếu bất tri bất giác nhiễm tật xấu phong lưu.
Bởi vì hắn có nhan sắc lại có tiền, cho nên ong bướm vây quanh đếm không hết, mà chính hắn trải qua bao nhiêu nhân tình, trong lòng còn có chút rung động, nhưng đi qua vạn bụi hoa, vẫn không có một phiến lá dính thân.
Trong giới hay trên đường, mọi người đều biết Triệu đại thiếu quy củ, muốn cùng hắn nói chuyện yêu đương đều có thể, nhưng muốn gả vào Triệu gia làm đại thiếu phu nhân, tiến vào có tên trong sản nghiệp Triệu thị tuyệt đối không được.
Nhưng vẫn có vài người luôn luôn cho rằng mình cao quý, luôn luôn cho rằng chính mình là người may mắn, thành công đem vị tổng tài này biến thành trung khuyển nghe lời, thuận lợi một mũi tên trúng hai đích.
*Trung khuyển: nuông chiều, chung thủy với người yêu.
Đáng tiếc tuy rằng Triệu đại thiếu nữ sắc chay mặn không kỵ, nhưng đầu óc vô cùng tỉnh táo, cũng không bởi vì hồ ngôn loạn ngữ mà bị chân ái mê hoặc, khiến không ít người mang dã tâm lớn bỏ cuộc.
Thẳng đến lúc, một đóa hoa mĩ lệ nhu nhược bạch liên hoa đột nhiên xuất hiện đột phá vòng vây.
Trong vô vàn đóa hồng cô kiêu diễm mở đường, đạp lên phần đông nữ phụ thiếu chút nữa đoạt lấy tâm của người đàn ông vô tình này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng chỉ là thiếu chút nữa mà thôi, cuối cùng vẫn là giỏ trúc múc nước chẳng được gì, cõi lòng không cam chịu bị đưa đi.
Nhưng không ai nghĩ đến vài năm sau đối phương ngóc đầu trở lại, hơn nữa còn mang theo con cháu Triệu gia đến cửa nhận thân, trở thành tin tức vô cùng khiếp sợ lúc ấy.
Triệu Cảnh Hàn chính là đứa bé năm đó, mẹ Triệu sau khi xác nhận thân phận của thằng bé liền đem con lưu lại nhưng cự tuyệt cho phép mẹ đứa trẻ vào cửa.
Triệu đại thiếu cũng vô cùng tức giận bởi vì chính mình bị người khác tính kế, sắc mặt với người phụ nữ kia cực kỳ không tốt, đừng nói đến chuyện gương vỡ lại lành, mẹ con hòa hợp.
Đối phương cũng không biết hắn nghĩ như thế nào, cùng Triệu đại thiếu dây dưa không có kết quả, trực tiếp lựa chọn đi nước cờ hiểm, gan lớn bằng trời hạ dược với em trai hắn ta, dứt khoát đoạn tuyệt khả năng có con thừa kế.
Triệu đại thiếu trực tiếp là người bị hại, bị thương nặng nhất, về sau đừng nói đến chuyện có con, năng lực của người đàn ông dường như cũng không thể dùng, mà Triệu nhị thiếu tuổi còn nhỏ bởi vì độc dược nhẹ hơn cũng ảnh hưởng không nhỏ, không bị mất đi bản năng của người đàn ông nhưng khả năng sinh con cũng không còn.
Triệu đại thiếu là người kiêu ngạo cỡ nào, làm sao có khả năng cho phép chính mình bị một người phụ nữ hãm hại đến mức này, hơn nữa còn đưa cho Triệu gia một đứa con, còn muốn bởi vì đứa con này mà bỏ qua cho cô ta? Haha!
Về sau chính là một màn trả thù, trừng phạt dây dưa ầm ĩ.
Người phụ nữ kia cũng là người tàn nhẫn, cuối cùng biết được người đàn ông này sẽ không bỏ qua cho cô, mà cô cũng không thể thu phục được đóa cao lãnh chi hoa này, cho nên thiết kế xảy ra tai nạn xe cộ, hai người cùng nhau đồng quy vô tận.
*Cao lãnh chi hoa: vừa có tiền vừa có nhan sắc.
Những thứ này đều là chuyện cũ năm xưa, trở thành cấm kỵ của Triệu gia, những người ở lại rất ít khi nhắc đến, lúc ấy Triệu Cảnh Hàn tuổi còn nhỏ càng không thể nhớ hết.
Mà bây giờ đột nhiên xuất hiện một Hứa Bảo Bảo thân thế đáng ngờ, khiến hai mẹ con bọn họ không khỏi đồng thời nghĩ tới người phụ nữ ôm con đứng trước cửa Triệu gia năm đó.
“Cháu ngoại giống cậu.
” Lão phu nhân nói ra suy đoán của mình.
Bà nghĩ năm đó người phụ nữ kia sinh ra một đôi song thai, nhưng chỉ mang đến bé trai, không mang bé gái, mà đứa cháu gái kia lưu lạc bên ngoài gả chồng sinh con, Hứa Bảo Bảo chính là đứa bé mà đối phương sinh hạ, cuối cùng không biết thế nào lại lưu lạc vào tay Hứa Nhã Nhã.
Dĩ nhiên đây chỉ suy đoán của bà, sự thật thế nào vẫn cần phải có chứng cứ xác thực mới được.
Hiện tại Kiều Nhan không biết chuyện cũ của Triệu gia, sau khi nghe lão phu nhân phỏng đoán cũng mẫn cảm phát hiện có bí mật đằng sau, không khỏi nhìn về người đàn ông cao lớn bên cạnh.
Triệu Quân Khiêm trầm ngâm chớp mắt một cái, dĩ nhiên có quyết định.
Anh nhìn Hứa Bảo Bảo vẫy tay, thằng bé oa oa khóc lớn thương tâm như cún con không nhà bị vứt bỏ, hai mắt nhìn lên người nằm trên giường bệnh thành thật nghe theo, từng bước đi đến bên cạnh người anh.
Hứa Bảo Bảo phát hiện, người này so với ba mẹ trong miệng “Cố ngoại” còn có địa vị lớn hơn nhiều, ông ấy như một con mãnh thú, cậu bé đứng bên người chỉ như gà con, không có một chút sức phản kháng, cũng không dám đem lòng phản kháng.
“Anh mang thằng bé đi làm xét nghiệm người thân, em ở đây trò chuyện với mẹ.
” Triệu Quân Khiêm nhấc lên con gà nhỏ, đi lên đối diện Kiều Nhan dặn dò.
Kiều Nhan gật đầu, đứng lên nhìn Hứa Bảo Bảo cúi đầu ngoan ngoãn bị xách sau áo kéo đi, phảng phất giống như con búp bê vải tùy ý mọi người đùa nghịch, thầm nghĩ thằng nhóc này thật biết nhìn người.
Quả thật là cục cưng thiên tài nhưng bản chất vô cùng hoạt bát, chỉ số thông minh cũng rất cao, người đàn ông này toát ra vẻ đáng sợ uy lực cực cao.
Cậu bé ở trong tay người này, ngoan ngoãn vô cùng, không còn òa khóc chỉ còn bộ dạng đáng thương, một chút cũng không dám gây loạn, đại tổng tài quả nhiên uy vũ.
Sau khi bọn họ rời đi, vệ sĩ cùng nhóm trợ lý lập tức nghe theo Triệu Quân Khiêm phân phó, đứng gác tại cửa phòng, không cho phép ai có thể tiến vào quấy rầy.
Kiều Nhan quay đầu nhìn lão phu nhân đang ngồi cau mày bên giường, từ giỏ trái cây lấy ra một quả quýt bóc vỏ đưa qua.
“Mẹ, đừng lo lắng, không có việc gì.
” Kiều Nhan ôn tồn khuyên nhủ.
Những cái khác cô không dám nói, chỉ là tên đầu heo này không còn nguy hiểm tính mạng.
Cho dù bây giờ cốt truyện giống như ngựa hoang thoát cương, một đường chạy như điên lạc vào sa mạc Gobi không có phương hướng, anh ta cũng là con cưng của trời, có ánh hào quang của nam chính chắc chắn sẽ không xảy ra