Triệu Cảnh Hàn ăn lẩu xong đi lên lầu dẫn em trai đi chơi mới phát hiện người không còn ở đây, trên màn hình còn đang xuất hiện Cừu vui vẻ.
Anh hỏi thư ký, nói cậu chủ chỉ xem phim một lát đã rời đi.
Sau đó anh cũng nhận được điện thoại bên phía bà nội, hỏi thằng bé về chưa mới biết tiểu gia hỏa này xem phim, uống sữa rồi buồn ngủ cho nên được bảo mẫu cõng mang về, hiện tại vẫn đang an vị trên giường ở nhà rồi.
Bỏ qua chuyện này, Triệu Cảnh Hàn lại chui đầu vào công việc, tiếp tục dự án lần này, đem toàn lựu muốn cứu lại Hàn Nhã, cứu lại con thuyền nhỏ chông chênh anh đã cố chèo lái suốt mấy năm qua.
Nhưng cho dù có bù đắp bằng sự cố gắng, nhưng hiện thực lại không như ta mong muốn, trời không chiều lòng người, hạng mục cuối cùng lại không theo dự liệu, nguy cơ sụp đổ là rất cao.
Triệu Cảnh Hàn mang theo nhóm đội tâm phúc của mình tràn đầy hi vọng đưa hạng mục thực thi, lại không biết tại sao tài liệu cơ mật lại bị tiết lộ ra ngoài, cuối cùng giỏ trúc múc nước chẳng được gì, thất bại khiến mọi người ngỡ ngàng, càng nén giận nhiều hơn.
“Tài liệu kế hoạch rốt cuộc là ai tiết lộ ? Đó chính là thành quả cực khổ của cả nhóm làm việc, cứ như vậy lại như nước đổ biển !” Triệu Cảnh Hàn quét mạnh đống đồ vật trên bàn rơi lả tả xuống đất, tức giận lên tận trời thét hỏi.
Cả nhóm cúi đầu uể oải không thôi, so với anh càng thêm nghi hoặc, càng muốn tìm ra tên khốn khiếp tiết lộ tài liệu cơ mật kia.
Đáng tiếc bọn họ cũng không biết rốt cuộc là người nào tuồn tin tức này ra ngoài, là ai đem hạng mục cơ mật lén truyền ra, làm gì có thể trả lời được câu hỏi giận dữ của Triệu Cảnh Hàn.
“Lão Đại, điều tra, việc này không thể cứ như vậy là xong !” Đoàn đội cốt cán tức giận đề nghị.
Hàn Nhã đã có cơ hội trước mắt, lại bị người khác dở thủ đoạn hủy hoại, bọn họ xem công ty như đứa con tinh thần tự tay nuôi dưỡng đến ngày hôm nay, bây giờ không còn hi vọng, không khác nào cùng bóp nghẹt đi đường sống của bọn họ, vì vậy cũng phẫn nộ không kém Triệu Cảnh Hàn bao nhiêu.
Triệu Cảnh Hàn phát tiết một hồi, cuối cùng thật vất vả bình tĩnh trở lại, ngẩng đầu nhìn trần nhà ẩn nấp máy theo dõi, ánh mắt chợt đỏ lên.
“Nếu muốn tra vậy thì tra đến cùng, chúng ta báo án!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe anh nói như vậy, nhóm đoàn đội cốt cán phía dưới sửng sốt, sau đó lập tức tích cực hưởng ứng, cùng chung mối thù, hận không thể đem tên đầu sỏ phanh tây tại chỗ, thậm chí có thể mù quáng đánh người.
Bởi vì hạng mục cuối cùng không hoàn thành, cọng rơm cứu mạng cũng không còn, khả năng cứu vớt Hàn Nhã đã hết, chuyện phá sản sẽ sớm xảy ra.
Triệu Cảnh Hàn thu lại cảm xúc, nhíu mày cẩn thận nhìn hết phản ứng của mọi người, không phát hiện ra điểm nào khác thường.
Tất cả đều biểu cảm quá chân thực, anh không có chút nào nghi ngờ, không biết do đối phương quá năng lực hay là anh không có năng lực cảm giác.
Cho nên, Triệu Cảnh Hàn dứt khoát báo cảnh sát, lấy danh nghĩa cơ mật thương nghiệp bị trộm giao cho cảnh sát xử lý.
Lúc này, Hàn Nhã rốt cuộc vẫn không chống đỡ nổi nữa.
Không có nguồn vốn mới rót vào, lại bị bên ngoài cắn xé từng mảnh nhỏ, không có một chút năng lực phản kháng.
Ngày đó cảnh sát bắt đầu tham gia điều tra vụ án cũng là ngày công ty Hàn nhã từng hô mưa gọi gió đi tới vực thẳm, phá sản.
Không phải không có ai vươn cành oliu muốn nuốt chửng khối thịt dư này, muốn thu mua lại Hàn Nhã, nhưng tất cả đều bị Triệu Cảnh Hàn cự tuyệt.
Ban đầu, anh đối với hạng mục quan trọng này ôm kỳ vọng rất lớn, nếu thuận lợi có thể tranh thủ chút cơ hội này để xoay người.
Nhưng trải qua sự kiện kia, anh có chút nản lòng thoái chí, không chỉ có sự nghiệp nhanh chóng đi xuống, mà chuyện này còn liên quan đến vấn đề tình cảm, thật khiến anh lạnh lùng khinh thường.
Trong tình huống này, anh tình nguyện để Hàn Nhã biến mất trong tay mình, để nó có thể đi đến bước cuối cùng, cũng không đem con mình bán đi, để người kia thuận ý.
Thời điểm gian nan cũng đã qua, từng bước thanh khoản cũng không có nhiều.
Những nhân viên ở lại không có bao nhiêu, mọi người cùng nhau thực hiện đúng trình tự, tất cả đều trở nên dễ dàng.
Thủ tục phá sản cũng hoàn thành, chuyện cơ mật bị tiết lộ cũng đã có kết quả.
Có cảnh sát tham gia, lại có camera theo dõi, sự thật nhanh chóng bị vạch trần, sở dĩ tốn kém nhiều thời gian như vậy, chủ yếu vì nghi phạm thân phận tương đối đặc thù, bọn họ cần phải xác nhận lại, để phòng ngừa xảy ra sai lầm.
Thế nhưng cho dù cẩn thận như vậy, nhưng kết quả vẫn chỉ có một, nghi phạm vẫn không thay đổi khiến tổ phá án kinh ngạc không thôi.
Kết quả thật khiến cho tất cả khó tin, nhưng chứng cứ vô cùng xác thực, sự thật quả là như thế.
Ai có thể nghĩ thủ phạm chỉ là một đứa trẻ lên ba đây, mà còn chính là em trai của người bị hại, điều này thật quá khó tin.
Nhưng chứng cứ vẫn còn ở đây, video theo dõi vừa khéo quay được thao tác của thằng bé, trải qua kỹ thuật so sánh, sắc mặt kia cũng không có gì là giả, thủ phạm chính là nó.
Cả toàn bộ quá trình, thằng nhóc kia không chỉ lên kế hoạch cho mọi người, mà còn sau lưng lén lấy đi tài liệu, cuối cùng quanh minh chính đại rời đi.
Không thể không nói, người này tuổi còn nhỏ đã thông minh tuyệt đỉnh, tâm lý tố chất còn đặc biệt cao, nếu không làm sao có thể đối phó với chính anh trai mình, chỉ một vài thao tác đã phá đổ một công ty.
Cảnh sát xem đến thổn thức, đồng thời không quên điều tra người đứng đằng sau.
Lừa dối một đứa bé làm chuyện xấu, quả nhiên thủ đoạn vô cùng, cho dù bọn họ muốn bắt giữ thằng bé cũng không làm được.
Đây không phải là vị thành niên, hơn nữa còn chỉ là một đứa trẻ con, còn có bảo hộ của pháp luật, cho dù có phạm tội nghiêm trọng cũng không đến lượt thằng bé chịu trách nhiệm, vậy không bằng đem người đứng sau tra ra bắt gọn người này.
Trong lúc Triệu Cảnh Hàn chờ đợi kết quả điều tra, sự tình dần dần rẽ ra một phương hương khác, càng tra càng sâu.
Cuối cùng, nguồn gốc liên lụy đến một vụ án tội phạm kinh tế quy mô lớn, là thế lực trong ngoài nước câu kết với nhau, một khi đăng báo chắc chắn sẽ lên trang nhất khiến mọi người chú ý.
Chính trực nghiêm minh luôn phải thực thi, tội phạm đương nhiên phải bị nghiêm trị, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua, những người này chính là người nguy hại đến quốc gia vì chính lợi ích bản thân.
Cuối cùng đầu xỏ phía sau phúc lớn mạng lớn, nhẫn tâm xuất ngoại tránh được một kiếp, nhưng Triệu Cảnh Bảo vẫn còn trong nước, hơn nữa chính thằng bé là người ra tay, tuổi lại bé trốn không thoát.
Sau khi làm chuyện xấu, hoàn thành nghiệm vụ nhưng thằng bé không đến