“Buổi tối không được.”
Đàm Tích nghĩ thầm, ban ngày đúng thật là có rất nhiều người qua lại, anh nhất định phải duy trì hình tượng đẹp đẽ, có lẽ mỗi người đều có thói quen cạo râu riêng, Hoắc Kỳ chính là thích cạo râu vào ban ngày.
Phòng bệnh của bệnh viện Chí Hoa có nhà vệ sinh riêng, còn có một tấm gương lớn sáng sủa.
Đàm Tích đơn giản vệ sinh cá nhân cho mình trước, sau đó mới gọi Hoắc Kỳ vào.
Trên tay phải của Hoắc Kỳ bị tấm thép dày quấn chặt, đầu tiên anh dùng tay trái rửa mặt, tiếp tới là đánh răng, sau đó theo lẽ thường hẳn là nên đem dao cạo râu đặt vào tay Đàm Tích.
Đàm Tích trước tiên là tìm hiểu cách thức sử dụng thứ này, cô phát hiện nó tương tự như dụng cụ tẩy lông, chỉ khác là đối tượng sử dụng.
Cô tiêm một liều dự phòng cho anh: “Lát nữa chảy máu đừng có trách em đó, em không có kinh nghiệm trong chuyện này đâu.”
“Không sao,” Hoắc Kỳ hơi nhướng mày, “Từ từ sẽ có kinh nghiệm.”
Đàm Tích không hiểu nổi.
Cái gì mà từ từ sẽ có kinh nghiệm, anh còn trông mong cô cạo râu cho anh cả đời sao? Tưởng tượng cũng đẹp quá rồi đó.
Nhưng hiện tại Đàm Tích cũng lười so đo với anh, cứ để cho anh vui vẻ đi, có lẽ miệng vết thương sẽ sớm bình phục hơn.
Hoắc Kỳ cao khoảng một mét tám mấy, còn Đàm Tích chỉ khoảng một mét năm mấy, cô giơ tay lên đủ chạm tới cằm của anh, nhưng vẫn có chút tốn sức, Đàm Tích lại bị cận thị nhẹ, khoảng cách này khiến cô không thể nhìn thấy rõ chỏm râu anh cần cạo…
Hoắc Kỳ nhìn thấy hết mọi chuyện, vẫn không nói gì, thẳng thừng dùng một tay ôm Đàm Tích đặt ngồi lên bồn rửa mặt, vẻ mặt bình tĩnh, động tác lại dứt khoát gọn gàng.
Hành động này khiến nội tâm Đàm Tích hoảng loạn, tim không ngừng đập nhanh.
Thời điểm nam tính nhất của đàn ông chính là lúc sử dụng năng lực bạn trai, Hoắc Kỳ thật ra rất lợi hại, dù bị thương cũng không bị tuột lại phía sau.
Đàm Tích lặng lẽ nhếch môi, rất hưởng thụ dáng vẻ này.
Anh luôn như thế, âm thầm giải quyết mọi vấn đề.
Có độ cao của bồn rửa tay làm điểm tựa, Đàm Tích nhấc tay đúng là dễ dàng hơn nhiều.
Dao cạo râu phát ra tiếng kêu ong ong.
Cô rửa sạch chiếc cằm theo đường cong duyên dáng của nó, sau đó lấy kem cạo râu ra, mùi hương của loại kem này hơi nhạt, rất giống với mùi hương nước hoa mà Hoắc Kỳ thường dùng.
Cuối cùng cũng chuẩn bị xong.
Đàm Tích cũng kết thúc một nỗi bận tâm.
Hai người dựa rất gần nhau, chiều cao chênh lệch giữa hai người rất dễ bị nhầm là đang hôn nhau khi có người từ bên ngoài bước vào.
Đàm Tích vẫn đang tập trung làm việc nên không để ý đến vẻ mặt của Hoắc Kỳ, tất cả sự chú ý của cô đều dồn vào chiếc cằm của anh, lúc này cô nhịn không được mà vỗ tay một cái, vừa ngước mắt lên đã bắt gặp ánh mắt của Hoắc Kỳ.
Khi hai ánh mắt chạm nhau mới phát hiện anh đang rất có hứng thú nhìn cô, trong mắt còn có chút ấm áp.
Hoắc Kỳ đột nhiên cười khẽ, trong nụ cười không hiểu sao lại lộ ra vài phần nuông chiều.
Cũng không biết vì điều gì mà Đàm Tích lại đột nhiên thẹn thùng, lập tức hạ tay xuống, thậm chí cũng không tiếp tục nhìn Hoắc Kỳ nữa.
Đàm Tích gọi kiểu phản ứng này là sự ngại ngùng khi mới yêu, chờ sau này trở thành vợ chồng già rồi sẽ dễ dàng giải quyết được.
Điều không ngờ chính là Hoắc Kỳ lại cúi người xuống hôn một cái.
Vừa vặn hôn lên trán của Đàm Tích.
Đàm Tích có chút ngượng ngùng: “Anh làm gì vậy, mới sáng sớm.”
Ban đêm tắt đèn không có ai muốn hôn liền hôn, nhưng dù là quan hệ yêu đương cũng phải kiềm chế một chút chứ, hình tượng lạnh lùng cấm dục mà người này giả vờ trước mặt người khác đi đâu cả rồi?
Hoắc Kỳ yên lặng nhìn cô một hồi lâu mới nhẹ giọng nói một câu: “Thử xem cạo có sạch không ấy mà.”
Đôi mắt của anh trong vắt sạch sẽ như thật sự muốn kiểm tra, không hề có ý nghĩ quyến rũ nào khác, ngược lại là Đàm Tích đã suy nghĩ nhiều rồi.
Đàm Tích có chút không vui, giọng nói cũng nhạt đi: “Không có cảm giác bị xước.” Nói xong cô lại hỏi, “Vụ gì đây, anh ở bên ngoài cũng dùng cách này để kiểm tra sao? Cô gái trong tiệm cắt tóc sẽ không kiện anh tội quấy rối tình dục đấy chứ… ”
Cô cười nhạo một tiếng.
Hoắc Kỳ lại xoa khuôn mặt cô, ý tứ thâm sâu nở nụ cười: “Em ghen sao?”
Đàm Tích lập tức phủ nhận: “Không có nhé!”
Cô không quan tâm đến chuyện tình cảm của anh như thế nào trước khi bọn họ xác nhận mối quan hệ, nhưng dựa vào sự hiểu biết của cô thì anh đúng kiểu là một chú chó trung thành, nên sẽ không làm những chuyện như vậy.
Hoắc Kỳ gật đầu cười khẽ, giọng nói khàn khàn đầy ám muội: “Loại chuyện cạo râu thân mật này chỉ có vợ tương lai của anh mới có thể làm.”
Anh cong môi, chầm chậm nói: “Ví dụ như, Tích Tích.”
Hoắc Kỳ cố ý nói chậm lại mấy chữ cuối cùng khiến Đàm Tích không khỏi mặt đỏ bừng tim đập nhanh, hết lần này tới lần khác đều bị dính chiêu này của anh.
Đôi khi cô thực sự cho rằng người đàn ông này rất thành thật.
Đương nhiên chuyện cạo râu cũng sẽ không đơn giản như vậy mà kết thúc.
Nhìn kỹ có thể thấy, môi của Đàm Tích đã bị sưng lên rõ rệt, vừa hay cô tình cờ tìm được một hộp thuốc mỡ giảm sưng, nên đã dùng nó ngay lập tức.
Buổi sáng Hoắc Kỳ uống một ít thuốc rồi dựa vào đầu giường đọc sách, Đàm Tích thì dựa vào ghế sô pha bên cạnh giường bệnh của anh, nhàm chán nghịch điện thoại di động, xem hết một vòng Weibo thấy cũng không có gì đáng chú ý.
Đột nhiên trong lòng nảy ra một ý tưởng, mở diễn đàn ra rồi dùng tài khoản ảo gõ vào một dòng chữ.
【Vừa mới bắt đầu yêu đương mà người đàn ông đã liên tục hôn bạn thì nó đại biểu cho cái gì?】
Chỉ mới tải lên có mấy phút, bên dưới liền xuất hiện rất nhiều câu trả lời nhiệt tình của cư dân mạng.
【Đại biểu cho việc bạn trai của bạn rất thích bạn, bản chất của đàn ông là như vậy, đừng hỏi tôi tại sao.】
【Chủ thớt cố ý lên đây show ân ái à? Không hôn thì còn thế nào nữa, chẳng lẽ cô thích kiểu Platonic?】
(Platonic: chỉ tình yêu thuần khiết, không có nhu cầu tình dục giữa hai người)
Đàm Tích không khỏi trợn tròn mắt, đi tới đâu cũng có người nghĩ xấu về người ta vậy sao.
Xét cho cùng thì ngoài Hoắc Kỳ ra cô cũng không có kinh nghiệm yêu đương nào khác, cũng không có người nào khác để so sánh.
Huống chi Hoắc Kỳ so với thời cấp ba lại có sự chênh lệch quá lớn.
【Bật mí cho bạn biết, nó còn cách chuyện đó không xa nữa đâu.】
【Đúng đấy đúng đấy, để người đã có gia đình nói cho bạn biết này, chuyện kia thật sự rất thoải mái, người trẻ tuổi nên hưởng thụ đi, Cười xấu xa.jpg】
Bắt đầu từ dòng này trở đi câu trả lời tiếp theo đã lệch khỏi đề tài, mọi người đều bắt đầu công khai thảo luận vấn đề sinh hoạt của việc kia, thậm chí có người nói chủ thớt nhất định là lần đầu, còn muốn chia sẻ một ít kỹ xảo nhỏ, làm thế nào để hai bên càng thoải mái.
Đối với loại chuyện này Đàm Tích cũng không biết quá nhiều, cô chỉ biết DIY* là cảm giác gì, không rõ ở bên người mình thích sẽ là loại cảm giác như thế nào.
Cuối cùng thì sâu trong lòng cô cũng có chút tò mò, tay không tự chủ được mà lướt xuống phía dưới.
(DIY: viết tắt của từ ‘Do It Yourselt, nghĩa là ‘tự làm’, ‘tự sướng’.)
Vừa lướt xem đã mất hơn mười phút.
Bên dưới lại có một bình luận mới xuất hiện: 【Đàn ông có thể có bao nhiêu phần thú tính】
Thành thật mà nói, Đàm Tích cũng thấy rất hứng thú với chủ đề này.
Nhưng ngay lúc này cô cũng nhận ra được một vấn đề nghiêm trọng, đây không phải là phòng ngủ của cô, cũng không phải là một không gian riêng tư, tại sao cô có thể ở chỗ của Hoắc Kỳ mà làm ra mấy việc điên rồ thế này cơ chứ?
Trong đầu Đàm Tích oang một tiếng.
Cô cũng không dám làm động tác quay mặt quá lớn, sợ Hoắc Kỳ sẽ phát hiện ra điều gì đó bất thường, chỉ cẩn thận từng li từng tí quay mặt qua, phát hiện Hoắc Kỳ vẫn đang bình tĩnh đọc sách như cũ, giống như đang say mê chìm vào trong đó.
Cuối cùng trong lòng cô cũng thả lỏng.
Thời gian cũng không còn sớm, đến lúc phải đi mua đồ ăn rồi, Đàm Tích cột lại mái tóc dài, chỉnh đốn lại quần áo một chút rồi hỏi: “Anh muốn ăn cái gì?”
Hoắc Kỳ cũng gập sách lại: “Anh không phải là người kén ăn.” Lại nở ra nụ cười trêu chọc, giống như không chút để ý nói, “Tích Tích, nếu em có thắc mắc gì về chuyện tình cảm thì có thể hỏi anh.”
“Hỏi anh làm gì? Anh với em cũng giống nhau đều không có kinh nghiệm trong phương diện này…”
Đàm Tích nói xong mới phát hiện Hoắc Kỳ vì sao lại hỏi tới vấn đề này.
Trong lòng cô