iểu Lạc vui sướng mà xem phim đến 10 giờ, đang tới đoạn cao trào, mạng bị cắt.
Nam nữ chính chuẩn bị hôn nhau, hiện tại mạng lại bị cắt thật quá đáng!
Tiểu Lạc hùng hổ đi ra ngoài, ở trên hành lang gặp được Lâm Ngạn Sơ, vừa nãy còn là một bộ dạng muốn đi ra ngoài đánh nhau, Tiểu Lạc biểu tình nháy mắt chân chó: “Lâm đại thiếu gia, lâm đại thiếu, mở mạng giúp tôi với, tôi bảo đảm chỉ xem hết tập này, xem xong không ngủ tôi là chó.”
Thấy Lâm Ngạn Sơ không dao động, Tiểu Lạc tiếp tục cầu xin: “Cắt ở chỗ này thật sự quá không có nhân đạo, tôi buổi tối sẽ mất ngủ, cho tôi xem xong đi mà…… Lâm Ngạn Sơ, Lâm Ngạn Sơ, Lâm thiếu gia…… Phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, trên trời dưới đất soái khí nhất Lâm đại thiếu gia……”
Tiểu Lạc ra sức nói nửa ngày, rốt cuộc cũng được Lâm Ngạn Sơ cho phép: “Nhớ kỹ lời cô nói, xem xong tập này.”
“Nhất định nhất định.” Tiểu Lạc vui vẻ mà mang ipad đi vào.
Nửa giờ sau, Lâm Ngạn Sơ đi rót nước, phát hiện đèn trong phòng Tiểu Lạc vẫn sáng như cũ, đẩy cửa ra, Tiểu Lạc ôm cái gối đầu ở trên giường xem phim cực kỳ vui vẻ, căn bản không có ý muốn dừng lại.
“Cô lúc trước nói như thế nào?” Lâm Ngạn Sơ đứng ở cạnh cửa, tay phải gõ gõ cánh cửa.
“Gâu gâu gâu…… Gâu gâu gâu gâu……” Tiểu Lạc bắt chước tiếng chó sủa, tiếp tục muốn làm gì thì làm.
Lâm Ngạn Sơ: “……”
Vài phút sau, mạng lại bị cắt.
Tiểu Lạc tắt đèn, trùm chăn lại, lấy ipad ra.
Hừ hừ hừ, cô chính là vị thần tiên thông minh nhất trên trời dưới đât, cùng một loại sai lầm nhất định không phạm hai lần, cô đã đem mấy tập sau đều download tốt.
Vui rạo rực.
Ngày hôm sau, Lâm Ngạn Sơ rời giường phát hiện Tiểu Lạc trong phòng cách vách không có động tĩnh, Tiểu Lạc căn bản không có ý tứ muốn rời giường.
Lâm Ngạn Sơ hỏi hầu gái: “Cô ấy tối hôm qua mấy giờ ngủ?”
“Cắt mạng xong tiểu thư liền ngủ.”
“Đi kêu cô ấy rời giường.”
Hầu gái nhận lệnh rời đi.
Tiểu Lạc ôm gối đầu ở trong phòng đang ngủ ngon lành, Phỉ Phỉ kêu cô: “Tiểu Lạc tiểu thư, rời giường.”
Tiểu Lạc xoay người tiếp tục ngủ.
Phỉ Phỉ so sánh đắc tội Lâm Ngạn Sơ cùng đắc tội Tiểu Lạc không chút do dự lựa chọn đắc tội Tiểu Lạc, duỗi tay kéo cô thật mạnh, Tiểu Lạc cũng không tỉnh.
“Tiểu Lạc tiểu thư.” Phỉ Phỉ gọi cô, “Tiểu thư, tỉnh tỉnh…… Ăn bữa sáng, bánh bao nhân nước, tôm tươi sủi cảo, cháo hải sản…… A, còn có món ăn người yêu thích nhất thịt tươi gạo nếp viên……”
Tiểu Lạc vừa hít mũi, rốt cuộc cũng tỉnh.
Vừa tỉnh, lại là hai mắt thâm quần.
Phỉ Phỉ kinh ngạc: “Đôi mắt của người……”
“Hả?” Tiểu Lạc cầm lấy gương ở mép giường soi, “Cái này a, đều là tôi thông minh.”
Phỉ Phỉ cảm thấy không hiểu lắm.
Tiểu Lạc hỏi: “Lâm Ngạn Sơ đi làm chưa?”
Phỉ Phỉ lắc đầu: “Thiếu gia còn đang ở dưới lầu chờ người.”
“Cô ra ngoài chờ tôi..”
Tiểu Lạc bò dậy, đi toilet rửa mặt xong, bò đến trước bàn trang điểm cầm lấy các loại chai lọ vại bình bắt đầu bôi lên mặt.
Chỉ cần kỹ thuật trang điểm tốt, thẳng nam gì cũng không biết.
Tiểu Lạc đối với bản thân tràn đầy tin tưởng, nhưng tưởng tượng đẹp bao nhiêu, hiện thực lại tàn khốc bấy nhiêu.
Lâm Ngạn Sơ lần thứ ba xem đồng hồ, thời điểm chuẩn bị đích thân đi bắt người, Tiểu Lạc lại xuất hiện với gương mặt trắng bệch khiến người khiếp sợ.
“Ha ha, đơn giản trang điểm chút thôi, lần này làm không tốt lắm, ngượng ngùng ngượng ngùng.”
Mọi người: “……”
Lâm Ngạn Sơ cảm thấy bản thân cần đến phòng khám trợ tim ngay lập tức, bằng không không có bệnh chết, sớm hay muộn gì cũng bị cô làm cho tức chết.
Hắn hướng Tiểu Lạc vẫy vẫy tay: “Lại đây.”
Tiểu Lạc đi qua ngồi.
Lâm Ngạn Sơ gắp lên một cái bánh bao nhỏ, hỏi cô: “Muốn không?”
Tiểu Lạc nuốt nuốt nước miếng, gật đầu.
“Muốn liền tốt.” Lâm Ngạn Sơ lộ ra nụ cười ác ma: “Cô hôm nay không có cơm sáng.”
Lâm Ngạn Sơ vừa dứt lời, đám người hầu có tính chấp hành mệnh lệnh cao liền mang phần cơm của Tiểu Lạc dọn xuống bếp.
“Không được mang đi……” Tiểu Lạc chạy xuống phòng bếp, nhưng người hầu Lâm