Tiên nhân sau khi về cõi tiên, tên liền sẽ biến mất.
Lúc trước Tiểu Lạc ra đời, trưởng lão Tiên giới thông qua kim quang trên vách trường sinh mà tìm được cô, đem cô mang về Thiên Đình.
Sáu ngày trước, thời điểm Tiểu Lạc tỉnh lại, phát hiện bản thân nằm ngủ ở trên vách trường sinh, vách trường sinh kiên cố không phá vỡ nổi trải qua vạn năm đã loang lổ, giống một vị lão nhân du khô đèn tẫn.
Sau khi Tiểu Lạc tỉnh lại, nó liền hóa thành mảnh nhỏ rồi biến mất, trước khi biến mất, trên vách trường sinh chỉ còn lại một cái tên cuối cùng, chính là cô, Tiểu Lạc.
Người hầu dẫn Tiểu Lạc đi xem phòng mới của cô. Bởi vì Lâm Ngạn Sơ bày mưu đặt kế, phòng của Tiểu Lạc liền ở bên cạnh phòng Lâm Ngạn Sơ , đây tuyệt đối là người đầu tiên có thể ở gần Lâm Ngạn Sơ như vậy. Người hầu kinh ngạc trong chốc lát liền thu lại thần sắc, nghiêm túc làm tốt trách nhiệm của mình.
Phòng này chủ đạo là tông màu xám cùng màu cà phê, người hầu giải thích nói: "Phòng chưa kịp bố trí lại, tiểu thư thích phong cách gì có thể chờ quản gia về nói với ông ấy."
Nói xong để lại một đống đồ đạc đủ loại phong cách để Tiểu Lạc chọn lựa.
Tiểu Lạc nhìn đến vui vẻ vô cùng.
Lâm Ngạn Sơ nhìn đồng hồ, hỏi người hầu bên cạnh: "Người đâu?"
"Tiểu Lạc tiểu thư đang xem đồ đạc trang hoàng phòng."
"Gọi cô ấy xuống đây."
Người hầu nghe mệnh.
Tiểu Lạc ôm quyển sách đi xuống: "Anh tìm tôi."
"Lại đây."
Tiểu Lạc đem quyển sách bỏ xuống, đi qua.
Lâm Ngạn Sơ rối rắm mà nhìn cô, nhìn một lúc lâu, Tiểu Lạc đều bị hắn nhìn đến hồ đồ, Lâm Ngạn Sơ vươn tay, ở trên tay cô bắt một phen.
Tiểu Lạc hiểu ý, ngày đầu tiên nhậm chức cô phải biểu hiện thật tốt, cắn chặt răng, một tia linh khí từ trên tay Tiểu Lạc chuyển đến trên người Lâm Ngạn Sơ, đem thần hồn hắn bao bọc lấy.
Lâm Ngạn Sơ cảm giác một trận dòng nước ấm chảy qua, vốn dĩ ẩn ẩn đau đầu nháy mắt vậy mà giảm bớt.
Tiểu Lạc sắc mặt tái nhợt mà thu hồi tay.
Lâm Ngạn Sơ cúi đầu nhìn cô, Tiểu Lạc lập tức lui một bước.
Cô đều hy sinh một tia căn nguyên linh khí của mình, làm người không thể quá tham lam.
Lâm Ngạn Sơ bật cười. Người trước mặt tuy rằng lai lịch không rõ, là người hay là yêu đều không rõ ràng lắm, bất quá tâm tư đơn giản, suy nghĩ cái gì đều viết ở trên mặt, thân thể hắn chết sống cũng chính là bộ dáng này, cũng không sợ cô có cái mưu đồ gì.
Được chỗ tốt, Lâm Ngạn Sơ cảm thấy chính mình không thể quá tra, lời nói lạnh nhạt theo thói quen của hắn khó được có chút ngữ khí mềm mỏng: "Cô về sau liền ở nơi này, thiếu cái gì liền tìm quản gia."
Tiểu Lạc gật đầu.
Toàn bộ người hầu vây xem: "......"
Lâm Ngạn Sơ đi nhanh ra ngoài, thời điểm tới cửa, quản gia An Đức đã trở lại.
"Thiếu gia, ngài còn chưa kiểm tra." An Đức bất đắc dĩ mà nói.
Lâm Ngạn Sơ quyết đoán làm lơ hắn nói: "Điều tra một chút về Lâm Tiểu Lạc, toàn bộ, có thể tra nhiều hay ít đều tra hết, buổi tối tôi muốn xem tư liệu chi tiết."
Quản gia:???
Tiểu Lạc khi nào họ Lâm?
"Còn có, mua cho cô ấy ít quần áo."
Trên người cô quần áo nguyên liệu nhìn không tồi, nhưng kiểu dáng kỳ kỳ quái quái, lại không phải cosplay, hiện tại có mấy người mặc như vậy.
Cho nên, cô quả nhiên là yêu quái thành tinh đi.
Bất quá là một yêu tinh rất đơn thuần.
(Truyện chỉ được đăng duy nhất