Phương An Yến giạng chân ra khỏi phòng, nghiến răng nghiến lợi đóng cửa phòng khách lại, đau đến mức vừa rên hừ hừ không ngừng mà về tới phòng mình.
Quân Nguyệt Nguyệt cảm giác như mình đang lắc lư trên một chiếc thuyền nhỏ trong sóng to gió lớn, không hề ngừng lại trong chốc lát, khi thì bị sóng lớn cuốn lên đỉnh sóng, lúc lại bị bọt nước bao phủ, nhưng mỗi khi cô sắp chìm nghỉm, cô sẽ lại chậm rãi được nhả bọt nước trong miệng ra.
Sau lưng cô tựa vào cửa phòng tắm, cả người treo lơ lửng, cảm giác chân không chạm đất vô cùng đáng sợ, tình trạng không trọng lượng khiến cô ôm cổ Phương An Ngu thật chặt, lúc đầu vẫn sẽ không nhịn được há miệng cầu xin nhưng anh không nghe được. Cả người anh khác với dáng vẻ mềm mại lúc bình thường, cũng không biết có phải anh sợ hãi hay không, ôm chặt đến mức cô hít thở không thông.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu với thể trạng Quân Nguyệt Nguyệt khi ở mạt thế, Phương An Ngu điên cuồng như vậy ngược lại cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng hiện tại hình thể của cô chỉ là là nhỏ nhắn xinh xắn bình thường, anh lại cao hơn cô một cái đầu, lúc nào cô cũng quên tầm vóc anh là của đàn ông bình thường, nhưng mà lần này cuối cùng cũng hiểu rõ hoàn toàn anh không hề dịu dàng như bề ngoài.
Đợi đến khi sóng lớn cuồn cuộn ngút trời rốt cuộc cũng kết thúc, tất cả quay về yên ả, Quân Nguyệt hoàn toàn không đứng nổi, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng trải qua cảm giác như vậy, cảm giác thân thể bị người khác điều khiển, chưa nói dáng người tương tự king kong barbie năm năm biến dị ở mạt thế kia luôn khiến cô cảm thấy mình mạnh mẽ lắm...
Phương An Ngu ôm cô từ phòng tắm đi ra, Quân Nguyệt như một con bạch tuộc đã chết, mềm nhũn nằm sấp nhoài người về phía trước mà buông thõng cánh tay, bị nhét vào trong chăn nằm trên giường, cô đè cánh tay dưới người, nhưng cũng lười lật người.
Không biết trời mưa bên ngoài ngừng tự lúc nào, chỉ có tia chớp rất nhỏ vẫn còn ở chân trời thi thoảng bỗng lóe sáng. Ánh mắt Quân Nguyệt Nguyệt vẫn luôn dõi theo Phương An Ngu, anh nhặt quần áo của hai người lên, lại tìm máy sấy tóc ngồi ở bên giường, không chỉ sấy khô cho cô, hơn nữa còn sấy cả điện thoại cô vô ý bị rơi xuống nước.
Cô mệt mỏi muốn chết nhưng lại không hề buồn ngủ, thực sự quá choáng váng, ngay từ đầu không nên đồng ý với anh quá nhanh, ít nhất phải đi từ phòng tắm lên trên giường chứ.
Toàn bộ quá trình làm đều đứng, treo lơ lửng, hoặc là cứ cong người lên, thật sự là con mẹ nó... quá tra tấn thể lực rồi.
Trên người Phương An Ngu đến một khối cơ bắp cũng không có, không biết anh lấy đâu ra sức lực mạnh mẽ thế, Quân Nguyệt Nguyệt buồn bực, bình thường cũng không thấy anh rèn luyện gì mà...
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Máy sấy ro ro ro thổi gió nóng ra, Quân Nguyệt Nguyệt gối lên đùi Phương An Ngu, từ từ nhắm hai mắt lại, trong đầu toàn là hình ảnh ban nãy trong phòng tắm, cô hé mắt nhìn Phương An Ngu từ dưới lên trên, tóc anh chưa khô, áo tắm nới lỏng buộc ở lồng ngực để lộ một mảnh rất dài lại nhỏ hẹp, còn hiện ra chút hồng nhạt.
Cô mệt mỏi muốn chết nhưng lại hoàn toàn không muốn ngủ chút nào, cô chưa từng yêu đương, cũng chưa từng thích ai, đây là lần đầu tiên trong đời cô ở bên cạnh người mình thích, lại ngủ cùng với người đó, trong lòng khó nén được sự hưng phấn và thỏa mãn.
Ngón chân thò ra bên ngoài chăn một chút, theo tiết tấu của máy sấy mà sung sướng cuộn lại.
Phương An Ngu thật là đẹp trai mà, thật sự rất dịu dàng, dù cả quá trình vừa rồi anh rất điên cuồng, nhưng mà trên người cô không có một vết đỏ hay xanh tím nào hết, hơn nữa Phương An Ngu luôn luôn giữ lại chút khoảng cách, không hề không quan tâm mà đâm đến tận cùng, chuyện này đối với một tay mơ vừa mới mò mẫm thật sự là khống chế sức mạnh quá tốt rồi.
Sự dịu dàng từ sâu trong lòng anh thấm ra khiến người khác cảm thấy được sự quý trọng của anh, Quân Nguyệt Nguyệt cảm thấy bản thân có phần mê trai rồi, cô giống như biến thành hoa lá Phương An Ngu nâng niu trên tay, được anh hết sức dày công kỹ lưỡng lau qua, tỏa ra ánh sáng rực rỡ một lần nữa.
Ánh mắt cô có hơi cong lên, đối diện với Phương An Ngu đang sấy tóc cho mình, không nhịn được cười.
Cô có nhiều lời muốn nói với anh, nhưng lại cảm thấy không nói cái gì như vậy cũng rất tốt.
Ngón tay anh chầm chậm luồn qua tóc cô, đối diện với ánh mắt cô, khóe miệng từ từ nhếch lên khiến lúm đồng tiền xuất hiện, Quân Nguyệt Nguyệt chăm chú nhìn một hồi, không kiềm chế được mà vươn tay ra khỏi chăn, chọc sườn mặt anh.
Phương An Ngu hơi nghiêng đầu, dung túng cho hành động của cô, tay vẫn cẩn thận sấy mái tóc dài cho cô, bầu không khí giữa hai người, yên tĩnh lại ấm áp, khiến mũi của Quân Nguyệt Nguyệt cũng xộc lên chút chua xót.
Đến khi tóc cũng sấy xong xuôi rồi, cô cứ nằm như vậy, cuối cùng cũng khôi phục được chút sức lực, đứng dậy dán vào ôm cổ anh, cô không sao hình dung được tâm trạng lúc này, dù hai người đã tiếp xúc thân mật từ trước, nhưng lần uống thuốc đó, nhớ lại không tốt lắm, thật sự rất hỗn loạn.
Huống hồ lúc đó, tâm trạng cũng khác hoàn toàn với lúc này, bình thường hai người còn chưa nói rõ với nhau cũng rất thân mật, nhưng khi đó cũng không giống với bây giờ, bây giờ cô thật sự cảm thấy, vô cùng thân mật với Phương An Ngu.
Anh cũng ôm lại cô, ôm cả chăn trên người cô vào, cằm đặt trên đầu cô, hơi nghiêng đầu kề sát mặt lên, nhắm mắt lại, đó là một loại tư thế vô cùng ỷ nại.
Giờ cũng đã là hơn ba giờ đêm, hai người không biết ôm như vậy bao lâu, bốn mắt đều trợn tròn mà thi với nhau, hoàn toàn không có ý định đi ngủ.
Cuối cùng đã hết sức mà dính nhau, hai người lại nằm trên giường, mặt đối mặt cầm điện thoại gõ chữ nói chuyện.
Điện thoại Quân Nguyệt Nguyệt vẫn còn dùng chưa ổn lắm, nên tạm thời để qua một bên, hai người trao đổi qua điện thoại của Phương An Ngu, cô giải thích lý do đêm nay về trễ.
Anh nhìn lý do của cô, mãi mới trả lời - A.
"A cái gì mà a?" Quân Nguyệt Nguyệt ấn để đưa giọng nói vào trong điện thoại, "Thật sự là em gặp được bạn, cũng đều là con gái, thật đó!"
Xì một tiếng, giọng nói gửi qua, Phương An Ngu chuyển đổi --- Thật sự là em nhìn gặp được bạn, cũng không có con gái, thật sự!
Phương An Ngu nhìn sau đó ngón tay tạm dừng một lát, Quân Nguyệt Nguyệt suýt điên luôn, cái phần chuyển đổi giọng nói này đôi khi cũng sẽ không chính xác, nhưng Phương An Ngu không giống như trước nữa rồi, phản ứng hiện tại của anh cũng nhạy bén hơn, phần lớn thời gian, cho dù có sai, vậy mà cũng mang theo mò mẫm mà hiểu ra được.
Nhưng thời điểm giải thích này, nảy sinh chuyện rắc rối này nhất định là chết người đó!
Quân Nguyệt Nguyệt vội vàng cướp điện thoại, xóa bỏ tin nhắn này đi, nhanh chóng chuyển vào --- Bạn của em đều là con gái! Em không nói chuyện với đứa con trai nào hết, thật đó!”
Phương An Ngu nhìn xong, vẻ mặt không có gì thay đổi hết, da đầu cô run lên, lại chuyển vào --- Em trai anh cũng ở đó! Anh không tin thì hỏi anh ta!
Có điều sau khi chuyển xong cô lại cảm thấy nếu anh hỏi Phương An Yến thật, dựa theo suy nghĩ của tên Phương An Yến chó chết không muốn để cô và anh ở bên nhau đó, cậu sẽ nói láo chơi xấu!
Vì thế Quân Nguyệt Nguyệt lại vội vàng nói thêm - Anh đừng hỏi Phương An Yến, ngộ nhỡ anh ta mà lừa anh thì em sẽ chết oan đó.
--- Em thật sự chỉ tiếp lời hai cô gái ở trong bữa tiệc mà thôi.
Quân Nguyệt Nguyệt giải thích đến mức hơi nhạt nhẽo, dùng ngón chân trong chăn đi cọ xát mu bàn chân anh.
Cô không nhận ra được cảm xúc của anh có chút thay đổi, thật ra loại chuyện này hoàn toàn không cần giải thích. Bởi người yêu như Phương An Ngu là người dễ lừa gạt nhất, thậm chí nguyên chủ vác bụng bầu về, anh cũng chưa từng hỏi một câu, gian phu không nhận con, anh nhận, người nổi điên bất bình vì anh trai, là Phương An Yến.
Nhưng cô lại thích giải thích như thế này, cho dù Phương An Ngu không muốn hỏi cô nói chuyện với ai, cô cũng muốn giải thích. Chuyện này tựa như cuối cùng bạn cũng có được một món hàng quý giá, bạn cứ vô thức muốn chạm vào, muốn hí hoáy nghịch tới nghịch lui.
Người yêu và chồng, cô lập tức đã có cả, đối Quân Nguyệt Nguyệt đời trước tới trước khi chết vẫn làm chó độc thân, cô thật sự quyến luyến không rời.
Phương An Ngu xem lời giải thích của cô