Quân Nguyệt Nguyệt đi giày cao gót, kiểu giày này vô cùng mảnh, một cước đá ra không cố gắng thu lực lại, đạp cho Lịch Cách đau nhức, nhưng dù gì anh ấy cũng là một ông chủ lớn, sau khi đứng thẳng, nhìn cô híp mắt, cười ra tiếng, “Là vì nhìn Quân tiểu thư vẫn luôn ngẩn người cho nên chỉ đùa một chút thôi.”
“Quân tiểu thư đừng nóng giận, tôi là người thô kệch, là do tôi đường đột rồi, tôi xin lỗi.” Lịch Cách nói xong còn khẽ khom người về phía Quân Nguyệt Nguyệt, khí chất tràn đầy thân sĩ.
Có điều Quân Nguyệt Nguyệt đâu dễ bị lừa gạt vậy, thái độ của anh ấy rất thành khẩn, đáy mắt lại là cảm xúc trái ngược, có điều cô cũng không để ý, cuộc gặp mặt hôm nay, thân phận này của cô, trên ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, chính là hành vi đáng xấu hổ của phụ nữ đã kết hôn rồi ỷ vài trong nhà có tiền còn chưa ly hôn đã tìm người tiếp theo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đối phương chắc chắn đã hiểu rõ tình hình của cô, nếu như thái độ cực kỳ tốt với cô, Quân Nguyệt Nguyệt lại khó xử lý, nhưng bây giờ người này lại là Lịch Cách, rõ ràng cho thấy sự không kiên nhẫn thậm chí là khinh thường đối với cô.
Mặc dù Quân Nguyệt Nguyệt không tính là hiểu rõ Lịch Cách quá nhiều, ở mạt thế cũng nghe không ít truyền thuyết về anh, nghe nói anh vô cùng tùy hứng, thuận theo thì sống, so với việc bằng mặt không bằng lòng, Quân Nguyệt Nguyệt lại thích tính cách này hơn, cho dù tính cách bây giờ so với đạo đức sụp đổ sau mạt thế hoàn toàn thả bay không giống nhau, nhưng dù sao cũng là có nguyên do cả.
Lịch Cách lăn lộn tới địa vị này, vì mảnh đất, thật sự cam chịu lấy một người phụ nữ đã kết hôn ư?
Thang máy đến, suy nghĩ của Quân Nguyệt Nguyệt xoay mấy vòng, lại không nói tiếp, cô chỉ nhìn chằm chằm vào hai mắt Lịch Cách, chủ động đi bên cạnh Lịch Cách, nhưng lại từ chối kéo tay anh ấy giống như bạn gái.
Người này, có lẽ có thể nói chuyện hợp tác.
Quân Nguyệt Nguyệt tính toán trong lòng, đi bên cạnh anh ấy tiến về phía tiệc rượu.
Thực ra nói chỗ này là tiệc rượu, thực tế chỉ là một cuộc gặp mặt, người ở đây đều ở Bình Xuyên, ngoại trừ Lịch Cách ra cô không biết ai cả, nâng chén rượu đứng bên cạnh anh, nhìn ông cụ Quân như một con bướm sặc sỡ vô cùng sung sướng xoay vòng bên trong mấy lão già.
Từ lúc bị Quân Nguyệt Nguyệt đạp cho một cái, Lịch Cách vẫn không nhịn được chú ý đến cô, ngay từ đầu anh đã cảm thấy đây là cách người phụ nữ này thu hút mình, dù sao cô để tóc xoăn, mặt mũi và cách ăn mặc của cô, quả thực giống như một cô mèo hoang nhỏ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng nếu như là cố ý, chung quy lại cũng phải có mức độ, vừa gặp mặt đã nhìn mình chằm chằm, bây giờ lại nghiêm chỉnh cả tiếng đồng hồ đứng bên cạnh anh không liếc anh một cái cũng không chăm chăm nhìn ông cụ mà chỉ là nhiều lần mở túi xách tay của mình, nhìn điện thoại, rất hiển nhiên cô không muốn đáp lại anh.
Tên Lịch Cách này, lăn lộn trên thương trường, lang thang trong đám người, gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, một khi ý thức được Quân Nguyệt Nguyệt không phải giả bộ muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt, thật sự không có hứng thú với mình thì lập tức thay đổi thành một người khác.
“Cô đói không? Từ lúc đến còn chưa ăn cái gì, nếu không tôi dẫn cô đi ăn chút đồ?” Giọng nói này hoàn toàn không giống với lúc bắt đầu, Quân Nguyệt Nguyệt không nhịn được nghiêng đầu cảnh giác liếc Lịch Cách một cái.
Lịch Cách bỗng chốc nở nụ cười với cô, biểu lộ ra một chút chân thành như vậy, ấn lên bụng mình nói, “Quả thực tôi cũng chưa ăn, trong này đang réo liên tục đây này.”
Quân Nguyệt Nguyệt thoáng do dự, lại lấy điện thoại ra nhìn một cái, đồng ý, bằng không cô cũng định tìm một cơ hội đàm phán với Lịch Cách một chút, lúc này cũng đúng là cơ hội. Tuy là lần đầu tiên gặp mặt, anh ấy làm không tốt muốn méc lời cô nói cho ông cụ Quân, nhưng bây giờ cô cũng không có biện pháp khác.
Đến lúc này Phương An Ngu vẫn không trả lời tin nhắn của cô, chỉ có điều Phương An Yến đã nhắn lại một tin, nói anh trai cậu đã ngủ, còn lâu Quân Nguyệt Nguyệt mới tin, ngay cả lúc cô ngủ anh cũng không nỡ tắt điện thoại, làm sao có thể không nhận tin nhắn của cô mà đi ngủ cơ chứ?
Quân Nguyệt Nguyệt ở đây ông cụ Quân sẽ không che giấu ý đồ, cho rằng ông cu sẽ có hành động nhưng hiện tại xem ra cô vẫn quá ngu ngốc, xem ra lúc cô vừa mới rời thành phố Khâu Hải, ông ta đã có hành động rồi.
Hiện tại thứ duy nhất cô có thể xác định, chính là ít nhất Phương An Ngu an toàn, nếu không người đầu tiên cô nổi giận sẽ là Phương An Yến, đương nhiên ông cụ Quân chỉ là thương nhân không đến mức thực sự liên quan đến xã hội đen, không có khả năng thật khiến cho Phương An Ngu ra sao, dù sao nhà họ Phương cũng không phải thứ để trang trí.
Về phần ông cụ Quân sẽ dùng biện pháp gì... Quân Nguyệt Nguyệt không thể đoán được.
Cô đi theo sau lưng Lịch Cách, sau khi ra khỏi tiệc rượu thì ngồi thang máy lên tầng cao nhất, tầng này có một nhà hàng, cửa sổ sát đất bốn phía, vô cùng thích hợp ngắm cảnh đêm, thu hết mây ngũ sắc trên bầu trời Bình Xuyên vào mắt, Quân Nguyệt Nguyệt ngồi bên cửa sổ, Lịch Cách đưa menu cho cô, cô đưa tay đẩy xuống, "Bất cứ thứ gì, có thể lót dạ là được, anh chọn đi."
Lịch Cách nhìn cô vẫn mất hồn mất vía, chỉ mấp môi cô, tự chọn món.
Trong lúc đợi đồ ăn, Quân Nguyệt Nguyệt sờ điện thoại một lúc, lại nhắn tin cho Phương An Ngu --- Anh yêu, anh ngủ rồi sao? Nhìn thấy thì phải nhắn lại cho em nhé.
Lịch Cách vẫn thử định nói chuyện với cô nhưng Quân Nguyệt Nguyệt không để cho anh ấy có cơ hội mở miệng đã thấy cô hí hoáy điện thoại. Lịch Cách hơi gượng gạo mở miệng, "Thương hiệu của điện thoại này là gì vậy, nhìn qua rất độc đáo."
"Tổ hợp điện thoại tình yêu thần kỳ thuần thủ công, điện thoại đôi bảo hành sửa chữa tám năm, trên thế giới này đoán chừng chỉ có hai cái... Có phải anh muốn nói cái này không?"
Quân Nguyệt Nguyệt thu di động lại, ngồi đối diện với Lịch Cách, cũng không vòng vo, "Có lẽ anh biết được, lúc trước tôi nổi điên tùy tiện gả cho một người, bây giờ là phụ nữ đã có chồng."
Người đối diện hơi sửng sốt, không ngờ Quân Nguyệt Nguyệt nói trắng ra như vậy, có điều anh ấy bưng chén rượu lên nhẹ nhàng lắc lư, không nói chuyện, chờ lời nói kế tiếp của cô.
"Thực không dám giấu giếm, vốn nhà họ Quân không tới phiên tôi, đáng lẽ là em gái tôi làm chủ, có điều giữa đường xuất hiện chút sai lầm, mới tới tay tôi." Ngón tay cô chạm vào bàn, "Đồ đến tay không có đạo lý không cần, nhưng tôi là người thế nào đây, không có tiền đồ."
Cô nói thẳng thắn, "Ngủ với chồng tôi vài lần, tôi cũng không muốn rời xa anh ấy nữa, bây giờ ông nội tôi bắt tôi ly hôn, Lịch tổng tuấn tú lịch sự, đoán chừng cũng không muốn lấy một người đã từng ly hôn, một người phụ nữ còn có một người khác trong lòng, chán ghét biết bao."
"Cho nên?" Lịch Cách nhìn Quân Nguyệt Nguyệt, trên mặt ngập tràn ý cười.
Cô nói, "Chỉ cần lưỡi anh không dài, không nói những chuyện hôm nay cho ông nội tôi nghe, tôi nghĩ rằng chúng ta có thể hợp tác."
"Cũng chỉ là một mảnh đất mà thôi," Quân Nguyệt Nguyệt nói, "Làm gì cũng không nên liên lụy đến chuyện lớn đời người."
Lịch Cách nở nụ cười, cảm xúc trong mắt không rõ, "Tôi đoán, Quân tiểu thư không biết mảnh đất trong miệng cô, có giá trị bao nhiêu ha?"
"Trong mắt tôi, kiếm tiền, chính là chuyện lớn của đời người." Lịch Cách nhún vai.
"Đoán chừng sơ bộ là mấy trăm triệu, nhưng bỏ vốn khai phá nó cũng tuyệt đối không thể thiếu, sau khi khai phá ngộ nhỡ bên trên bất chợt biến động một cái, đánh dấu làm khu bảo vệ tự nhiên, tất cả đầu tư sẽ giống như nước đổ lá khoai rồi," Quân Nguyệt Nguyệt nói, "Ông nội tôi đã không nói với anh, bên trên sắp có hành động à? Phát hiện cây quý trên miếng đất đó, bằng không thì vì sao những năm vừa rồi ông ấy hoàn toàn không gấp, đột nhiên lại nóng vội?"
Vẻ mặt cân nhắc của Lịch Cách biến mất, lập tức ngồi thẳng, "Điều cô nói là sự thật?"
Quân Nguyệt Nguyệt khoát tay, "Anh không tin cũng không sao, tôi nói cho anh một chuyện, ông nội tôi sắp chết, ung thư dạ dày giai đoạn cuối, tin rằng anh nhất định có cách điều tra được."
Cô nói, "Quả thực nhà họ Quân gia đại nghiệp đại*, dù tôi hay em gái làm chủ, cũng quả thực phải dựa vào quan hệ thông gia đến củng cố công ty."
*Gia đại nghiệp đại: thường chỉ một người dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, sau khi trải qua nỗ lực không ngừng thu được thành tựu rất lớn, gia đình và sự nghiệp đều tốt.
"Nhưng đầy là điều kiện tiên quyết để ở lại nhà họ Quân không chút sứt mẻ," Quân Nguyệt Nguyệt nói, "Ông nội tôi già rồi, cả đời gây dựng giang sơn luyến tiếc là chuyện rất bình thường, nhưng thật sự cũng không cần tốn sức bảo vệ tất cả con nhỏ của mình tựa như gà mẹ vậy, tôi và em gái muốn cả đời áo cơm không lo, không cần gia nghiệp lớn như vậy."
"Lịch tổng có dã tâm, biết rõ đó là cơ hội tốt biết bao," Quân Nguyệt Nguyệt đầu độc, "Anh chỉ cần