"Tôi muốn gặp Cố tiên sinh!"
Bảo vệ rất nhanh đã đến, hiện tại Cố Trường Đình lớn nhất, ai dám không nghe Cố Trường Đình, lập tức kéo lấy Đào Yến Cần đang la hét, một đường lôi ra ngoài, toàn bộ hành trình bị nhân viên tronng công ty vây xem, trực tiếp ném tới bên ngoài cửa lớn mới tính là xong chuyện.
Mấy cô nhân viên lễ tân bên ngoài không dám nói, nhưng sau lưng đều cảm thấy cực kỳ suиɠ sướиɠ, mấy cô đều từng bị Đào Yến Cần mắng, bình thường không dám trêu chọc cô ta, nhưng trong lòng đều rất chán ghét.
Lúc Cố tiên sinh nghe được tin tức này, Đào Yến Cần đã bị ném ra khỏi công ty. Trong công ty đã khôi phục như bình thường, chẳng qua vẫn có vài người nghị luận chuyện này, đều cười nói cho hả giận.
Điều này làm Cố tiên sinh tức điên, sải bước từ văn phòng đi ra, vọt tới nhà ăn cho cao tầng dưới lầu một, định tìm Cố Trường Đình nói lí.
Cố Trường Đình cùng Triệu Giản vẫn đang ở nhà ăn, Triệu Giản chạy trước chạy sau, để Cố Trường Đình ngồi xuống trước, cái gì cũng không cần quản, chờ lấy cơm ăn là được.
Triệu Giản đi mua cơm bưng về trước, sau đó nói : "Anh đi mua chút đồ uống, vợ, em chờ một chút."
Cố Trường Đình nhẹ gật đầu, nhìn Triệu Giản nhanh chân rời đi, nhịn không được buồn cười. Cậu đột nhiên cảm giác được, chỉ cần có Triệu Giản ở bên cạnh, cho dù Đào Yến Cần vừa rồi xuất hiện cũng không thể phá hư tâm tình tốt của cậu.
Triệu Giản chạy tới mua đồ uống, muốn Cố Trường Đình uống nhiều nước một chút, Cố Trường Đình bận rộn tới trưa, đều không uống miếng nước nào.
Chẳng qua Triệu Giản vừa chạy tới, bỗng nhiên nhìn thấy Cố tiên sinh, Cố tiên sinh hùng hổ đi vào trong nhà ăn, nhìn là biết tuyệt đối đến kiếm chuyện.
Triệu Giản không cần nghĩ liền biết Cố tiên sinh tại sao lại đến, dứt khoát không mua nước nữa, trực tiếp đi ra ngoài nghênh đón.
Triệu Giản cảm thấy vợ nhà mình đã đủ mệt, trước khi ăn cơm không thể để vợ phiền muộn nữa, cho nên không đợi Cố tiên sinh tiến đến, liền đem Cố tiên sinh ngăn lại bên ngoài.
Cố tiên sinh vừa thấy được Triệu Giản, lập tức hỏa khí xông lên : "Tốt, thì ra mày ở đây! Cố Trường Đình đâu! Tao muốn gặp nó!"
Triệu Giản cười lạnh : "Thật ngại quá, Cố tổng rất bận, người muốn liên hệ gặp Cố tổng đều cần phải hẹn trước."
"Cái gì?" Cố tiên sinh không thể tin trừng lớn mắt.
Triệu Giản giả vờ đột nhiên tỉnh ngộ : "A, tôi biết rồi, Cố tiên sinh ông nhất định là đến trả tiền nợ?"
Nhà ăn cho cao tầng mặc dù không nhiều người như nhà ăn phổ thông cho nhân viên, nhưng cũng đều là người có mặt mũi trong công ty, Triệu Giản đem Cố tiên sinh ngăn cản bên ngoài, người đến người đi, không ít người đã lén lút nhìn về phía bọn họ.
Cố tiên sinh nghe đến hai chữ "tiền nợ", lập tức vừa tức giận vừa xấu hổ, giận đến nói không ra lời.
Triệu Giản còn đem tấm giấy nợ kia ra, quơ qua quơ lại, nói : "Cố tiên sinh, phiếu nợ còn ở chỗ này đây, ông nếu đến trả nợ thì trực tiếp đưa cho tôi là được, Cố tổng rất bận, hiện tại không gặp được ông."
Thì ra trong tay Triệu Giản thật sự có phiếu nợ, hơn nữa còn có dấu tay, màu đỏ cực kì chướng mắt. Mấy người kia vụиɠ ŧяộʍ vây xem mặc dù nhìn không rõ chữ trên phiếu nợ, nhưng lại có thể nhìn thấy rõ ràng dấu tay chướng mắt kia, nhịn không được ồn ào lên.
Cái mặt già của Cố tiên sinh lập tức mất hết, nghe được bên cạnh có người nhỏ giọng nói : "Đây là thiếu bao nhiêu a? Còn viết phiếu nợ nữa chứ."
Cố tiên sinh là chuẩn bị đến kiếm chuyện với Cố Trường Đình, hiện tại thì tốt rồi, một lớp da mặt đều bị Triệu Giản lột sạch sẽ, bị người chỉ trỏ, tức giận đến toàn thân phát run, nhưng cũng không có cách nào, trực tiếp xám xịt xoay người bỏ chạy.
Triệu Giản đuổi được người, đem phiếu nợ cất kỹ, lúc này mới đi mua đồ uống chạy về tìm Cố Trường Đình.
Trước cửa có nhiều người xúm xít như vậy, Cố Trường Đình đương nhiên cũng phát hiện, cậu lúc đầu dự định đi hỗ trợ, sợ Triệu Giản chịu thiệt thòi, chẳng qua xem ra Triệu Giản xử lý rất nhanh.
Cố Trường Đình dứt khoát ngồi xuống, Triệu Giản rất nhanh đã cầm đồ uống trở lại, vẻ mặt tươi cười, cũng không có vẻ bực mình vì chuyện vừa rồi.
Cố Trường Đình thấy Triệu Giản không đề cập tới, dứt khoát không nói gì, Triệu Giản hiển nhiên không nghĩ để chuyện kia phá hư tâm tình của bọn họ. Cố Trường Đình ngoài miệng không nói, trong lòng lại rất cảm động.
Giữa trưa ăn cơm xong, tất cả người trong công ty liền truyền nhau tin tức chấn động. Công ty đổi chủ. Cố tiên sinh vừa rồi muốn tìm Cố Trường Đình cãi nhau, kết quả còn không nhìn thấy người, liền bị đuổi về.
Buổi sáng hôm nay còn có người đối với việc Cố Trường Đình mới nhậm chức bảo trì thái độ quan sát, qua buổi trưa, thái độ liền thay đổi, không chỉ là đối với Cố Trường Đình cung cung kính kính, đối với Triệu Giản cũng đặc biệt khách khí.
Hiện tại ai không biết, một tên nông dân bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng, kết hôn với Cố Trường Đình, được Cố Trường Đình tin tưởng, là người không thể chọc đến.
Hai giờ chiều có buổi họp thường kỳ, Triệu Giản lúc đầu quyết định sẽ ở ngoài cửa phòng hội nghị chờ. Bất quá lúc hắn đưa Cố Trường Đình đến phòng hội nghị, có người liền tranh thủ thời gian chạy tới, mời Triệu Giản vào, nói là đã chuẩn bị tốt ghế ngồi cho Triệu Giản.
Triệu Giản hiện tại là vệ sĩ, đương nhiên không thể ngồi trong bàn hội nghị, chẳng qua chỗ ngồi thì vẫn có thể thu xếp, ngay đằng sau Cố Trường Đình, có điểm giống chỗ ngồi của phiên dịch viên.
Triệu Giản nhìn thoáng qua bên cạnh, trên bàn là bảng tên của Cố tiên sinh. Hắn nhìn thấy, liền quyết định không đi, dứt khoát ngồi xuống, miễn cho một hồi ông già kia lại ra ám chiêu.
Cố Trường Đình thấy Triệu Giản đặt mông ngồi xuống, đặc biệt đoan chính, đặc biệt trung thực, dứt khoát liền để hắn đi theo.
Rất nhanh đã đến hai giờ, hội nghị liền bắt đầu.
Triệu Giản còn lo lắng lão đầu dông dài kia tới quấy rối, kết quả ai ngờ, Cố tiên sinh vậy mà vắng mặt không đến.
Thư ký của Cố tiên sinh tới, nói : "Cố tổng, thật xin lỗi, tiên sinh nói thân thể của ông ấy không thoải mái, cho nên. . ."
Cố Trường Đình nghe xong, cười đặc biệt ôn hòa, nói