Edit: Khả Khả.
Cố Minh Châu biết Bùi Liên Nhi này là nữ chính ngốc bạch ngọt, nhưng nàng cũng không nghĩ rằng nàng ta lại ngốc đến độ này, hơn nữa nàng ta không có chút ngọt nào, cho người khác cảm nhận vô cùng không tốt.
Cố Minh Châu cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhưng Cố Minh Châu cũng không có thời gian để nghĩ xem nó không đúng chỗ nào, lời Bùi Liên Nhi nói khiến nàng nổi cáu, Cố Minh Châu nghĩ nếu không dạy dỗ nàng ta thì nàng ta cho rằng nàng rất dễ bị ức hiếp.
Cố Minh Châu đảo khách thành chủ, nháy mắt đã nắm được thủ đoạn của Bùi Liên Nhi, đè thấp giọng nói cùng với ánh mắt sắc lạnh: “Lời này của Trắc phi thần nữ nghe không hiểu.
Vì sao ngài nhận định rằng thần nữ không muốn gả cho An Vương điện hạ? Với lại, ngài muốn để Thái tử giúp thần nữ thế nào? Nạp thần nữ vào Đông cung sao?”
Không phải là ngươi chướng mắt với ta sao, nhưng không phải ai cũng giống ai, nói xong câu cuối Cố Minh Châu còn lộ ra ý cười thẹn thùng, bộ dạng giống như chỉ cần Bùi Liên Nhi chịu giúp nàng thì nàng sẽ đồng ý.
Vừa hay đâm trúng chỗ đau của Bùi Liên Nhi, trong lòng nàng ta chỉ tồn tại một ý nghĩ, nữ nhân này cướp mất Hàn Mẫn không nói lại còn âm mưu cướp Thái tử.
Mặc kệ thế nào, Bùi Liên Nhi đều không thể chấp nhận được, nàng đẩy Cố Minh Châu ra….
nhưng đẩy không được, nữ nhân này sao lại khỏe đến vậy? Mặt Bùi Liên Nhi đều nghẹn đỏ, ngữ khí càng không tốt: “Ngươi là nữ nhân không biết liêm sỉ!”
Đời này Cố Minh Châu có được thân thể khỏe mạnh, bởi vậy nàng rất thích học những môn mà đời trước không thể học, ví dụ như học võ.
Suy cho cùng thì tư chất nàng có hạn, luyện võ lâu như vậy rồi nhiều lắm chỉ được thân thể khỏe mạnh, nhưng cũng đủ để treo cái thân thể yếu ớt của Bùi Liên Nhi lên đánh một trận.
Cố Minh Châu dùng sức siết nàng, từng câu từng chữ chậm rãi nói ra: “Trắc phi nói thần nữ lại không rõ, hôn sự này là do chính Hoàng thượng công khai ban chỉ, cái cách mà ngài muốn tìm thái tử giúp đỡ, thần nữ nghĩ thế nào cũng chỉ có một cách là nạp vào Đông cung thôi, hay là Trắc phi ngài có cách