Tác giả: Ninh Ninh
Chương 43: Xuống bếp
Tôi lái xe về nhà, hai mẹ con vừa đi đến cửa nhà đã ngửi được một mùi thơm ngào ngạt.
Tôi giật thót tim nghĩ ngay đến lời mẹ tôi nói khi chuẩn bị về.
Đừng nói với tôi là cậu ta ở nhà đợi thật thì tôi hôm nay hứng chọn một pha tự vả nó vang dội luôn.
Tôi mở cánh cửa vừa bước vào nhà tôi đã xác định cái suy nghĩ chết tiệt trong đầu là sự thật rồi.
Tôi vẫn lúi húi thay giày thì bé Su đã lanh lảnh nói:
"Ba An nấu cơm cho mẹ Ngọc cùng Su ăn à?"
Hoàng An ở trong bếp đeo tạp dề đang nêm nếm gia vị cho nồi canh.
Thức ăn đã được cậu ta sắp xếp hết ở trên bàn ăn gọn gàng, tôi nhìn thấy mặt toát mồ hôi.
"Su siêu quá đoán được ra luôn, thế Su có nhớ ba An không?"
Hoàng An tháo tạp dề ra đến ôm bé Su lên hỏi.
Bé Su phụng phịu nói:
"Su nhớ ba An, ba An không nhớ Su gì hết."
"Ba thương con gái còn chẳng hết sao lại không thương cho được."
"Ba An thương Su sao ba An không đến thăm Su ở nhà ông bà ngoại?"
Hoàng An khự lại sau hôn bé Su xin lỗi:
"Ba An xin lỗi bé Su nha, hôm nay ba nấu ăn để chuộc lỗi cho hai mẹ con được chưa?"
Bé Su ngây thơ hỏi lại ba An:
"Ba An làm sai chuyện gì sao?"
Hoàng An nhìn tôi sau đó nói:
" Ba An có lỗi với mẹ Ngọc cùng Su luôn.
Thế Su có tha lỗi cho ba An không?"
Bé Su chống cằm như bà cụ non suy tư, cái dáng con bé làm tôi muốn cười mà phải nhịn lại.
"Su tất nhiên là tha lỗi cho ba An nhưng mẹ Ngọc khác Su nha, ba An phải lấy lòng mẹ Ngọc mới được."
"Vậy tối nay ăn cơm xong ba đưa hai mẹ con đi phố đi bộ chơi được nha, đồng ý không?"
"Dạ, Su yêu ba An nhiều lắm."
Tôi nhìn hình ảnh hai ba con ôm nhau cười nói lòng tôi vơi đi một chút, có lẽ quyết định cho chồng mình một cơ hội nữa để con có một gia đình hoàn chỉnh cũng chưa chắc đã là một sai lầm.Đâm lao thì phải theo lao thôi.
Tôi đietắm xong ra ba người cùng ăn cơm, bé Su đã tự xúc cơm ăn được rồi vợ chồng tôi cũng nhàn nhã hơn nhiều.
Tôi ngồi ăn im lặng Hoàng An gắp đồ ăn cho tôi còn cằn nhằn.
"Em ăn cơm ăn nhiều vào, người gầy lắm, gầy không có đẹp mập một chút mới đẹp được."
Tôi vẫn im lặng