“Xin hãy cho anh một cơ hội để chứng minh.” Tiêu Thế Tu nhìn cô bằng ánh mắt chân thành.
Anh hồi hộp chờ cô đưa ra quyết định, cứ ngỡ như khoảng thời gian đó dài vô tận, cuối cùng Lâm Sơ Nguyệt cũng trả lời:
“Tôi…đồng ý.”
Tiêu Thế Tu ngây người:
“Em…em có thể nói lại được không?”
“Tôi nói là tôi đồng ý…” Lần này giọng của cô lại càng nhỏ hơn.
Nhưng cô có nói nhỏ đến thế nào đi chăng nữa thì anh vẫn nghe thấy.
Tiêu Thế Tu sung sướng ôm chầm lấy cô, siết eo cô thật chặt.
“Bảo bối, cảm ơn em!”
Tiêu Thế Tu liên tục nói cảm ơn, Lâm Sơ Nguyệt cũng không ngờ một người đàn ông cao ngạo như anh có thể có những cảm xúc thế này, cô không biết tương lai sẽ thay đổi như thế nào, nhưng hiện tại Lâm Sơ Nguyệt muốn nghe theo trái tim của mình một lần, lựa chọn tin tưởng và cho anh cơ hội.
“Anh vui đến thế à?” Cô mỉm cười hỏi.
“Tất nhiên rồi!” Anh đáp nhanh không cần suy nghĩ.
Nụ cười lan ra cả khoé mắt anh, Tiêu Thế Tu hỏi cô:
“Em có thể chủ động hôn anh một cái được không?”
“Sao…” Lâm Sơ Nguyệt bỗng ngẩn ngơ, anh lại nói:
“Từ bây giờ em chính thức là của anh rồi, vậy thì chủ động hôn anh một cái đi, bảo bối.”
Lý do này đúng là rất hợp tình hợp lý, cô nghe mà còn bị rục rịch thuyết phục, Lâm Sơ Nguyệt khe khẽ chu môi lên trao anh cái hôn ngượng ngùng…
Tay anh đỡ sau gáy cô nhẹ kéo săt vào hơn, xoá tan đi khoảng cách nhỏ giữa hai người, cũng như chính thức bắt đầu một mối quan hệ mới.
Lâm Sơ Nguyệt chủ động mở miệng đón nhận anh, lưỡi nhỏ trêu đùa anh như cố tình, khiến ngọn lửa trong anh càng nhen lên thêm mạnh mẽ, hai cánh tay khẽ choàng qua cổ anh, không còn ngần ngại nữa mà bày tỏ rằng cô cũng dành tình cảm của mình cho anh…
Ngọn lửa trong người anh được cô nhen nhóm thành một ngọn lửa lớn, tay anh không kiềm chế được mà xoa dọc sống lưng mịn màng của cô, động tác ái muội đó thể hiện rõ ràng là anh đang rất ham muốn cô… Lâm Sơ Nguyệt khẽ mở mắt nhìn anh, nhìn thấy vẻ mặt vì nhẫn nhịn của anh mà đỏ cả lên, cô bỗng nhiên nổi lên can đảm, cơ thể đột ngột dính sát vào người anh thách thức con quái thú đang ngủ sâu của Tiêu Thế Tu.
Anh bỗng mở mắt, tay ôm siết eo cô, môi lưỡi cuồng bạo như muốn tàn phá khuôn miệng cô, hơi thở trong Lâm Sơ Nguyệt rối loạn, hai gò má đỏ lên như trái cà chua chín, trống ngực đập một cách hỗn loạn, tầm mắt phía trước đột nhiên xoay chuyển một cái, Lâm Sơ Nguyệt thấy mình đã ngồi lên đùi anh, nơi đó cảm nhận được vật đàn ông nóng rực cứng cáp đang hướng về cô.
“Ưm…” Lâm Sơ Nguyệt khẽ rên một tiếng, chính thức làm choa nh buông giáp đầu hàng.
“Chết tiệt! Em đang làm gì vậy hả? Muốn anh chết sao…bảo bối?“ Tiêu Thế Tu chửi thề một cái, yết hầu