Khương Xán mím môi, không có ý định tranh cãi với cô ta.
Đang định vòng qua cô ta mà đi, nhưng lại bị Trình Tiêu Tiêu chắn trước mặt.
“Đừng tưởng rằng tôi không biết người cô làm cái trò mờ ám gì!” Trình Tiêu Tiêu độc đoán, “Khương Xán, cô ký được cái đơn hàng này như thế nào thì cô tự mình biết rõ!”Khương Xán quay lại nhìn cô chằm chằm, đôi mắt ánh lên ngọn lửa tức giận.
Nụ cười thường ngày của cô rất dịu dàng, hiền hậu, hiếm khi thấy cô lạnh lùng và nghiêm túc như vậy.
Nhưng lúc này Khương Xán dường như trở thành một người khác, Trình Tiêu Tiêu bất giác lùi lại mấy bước.
“Tôi ký được nó như thế nào?” Cô ấy nói rõ từng chữ một, “Tôi ký được nó bằng khả năng của mình! Cả một tuần ngày nào tôi cũng đã thức cả đêm để sửa đổi kế hoạch bán hàng của tôi không biết bao nhiêu lần, chủ tịch Tiêu rất hài lòng nên mới ký tên đóng dấu! Cô đã theo nó ba tháng mà không ký được là do bản thân cô không có năng lực! Không tự tìm nguyên nhân trên người của mình mà ngược lại còn trách người khác nỗ lực hơn cô sao?”“Hơ, cô nỗ lực?” Trình Tiêu Tiêu trừng mắt nhìn cô một cách mãnh liệt, “Cô cố gắng cô cố gắng ở trên giường của đàn ông nhỉ! Cô nghĩ rằng giám đốc thiên vị cô thì cô có thể muốn làm gì thì làm sao?”“Trình Tiêu Tiêu, cô đừng ngậm máu phun người! Chuyện này thì liên quan đến giám đốc? Trước khi ký đơn hàng này tôi chưa từng nói lời nào với giám đốc hết!”“Ai mà biết được cô có nói hay không chứ? Hừm, ở công ty không nói, nhưng ở chỗ riêng tư sợ rằng không biết đã “trao đổi kỹ càng” bao nhiêu lần rồi đó!”“Cô……”Khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Xán đỏ bừng, cuộc cãi vã của hai người đã thu hút rất nhiều người xem.
Một số nhân viên thiện ý muốn tách họ ra, nhưng Trình Tiêu Tiêu một chút cũng không nhượng bộ, Khương Xán cũng không muốn chịu đựng loại sỉ nhục vô lý này, khăng khăng muốn đến đối chất trước mặt giám đốc.
Vào lúc khốc liệt thì Phương Tấn Dương vội vàng chạy đến.
“Đây là công ty, hai người làm gì vậy?” Phương Tấn Dương gắt gao mắng, “Muốn cãi nhau thì ra ngoài đường mà cãi, còn đây là công ty, ở công ty thì hãy chăm chỉ mà làm việc!”Trình Tiêu Tiêu nhìn anh ta một cách dữ tợn, quay đầu bỏ đi.
Khương Xán đứng đó, mím môi và hai má hơi đỏ.
Phương Tấn Dương bảo mọi người giải tán rồi kéo Khương Xán sang một bên.
“Đừng có so đo với đàn chị của em.
” Giọng anh nhẹ nhàng, “Tính khí của cô ấy rất tệ lại kiêu ngạo, lần này không thể bì được với em, trong lòng cô ấy rất khó chịu.
”“Vậy thì cũng không được tùy ý xúc phạm người khác chứ?”“Đúng đúng, tất cả đều là lỗi của cô ấy!” Phương Tấn Dương nheo mắt, khóe miệng nở nụ cười nham hiểm, “Xán Xán, tôi thay mặt cô ấy xin lỗi em.
”Vừa nói anh vừa đưa tay lên vỗ vỗ vai cô, Khương Xán định thần lại, nhanh chóng cúi người lùi về phía sau.
Ngẩng đầu nhìn lên ánh mắt của Phương Tấn Dương, cô không khỏi có chút chốt dạ.
“Không cần…….
.
” cô thì thào nói: “Tôi biết đàn chị chỉ vì việc đã làm mất đơn hàng mà trong lòng không thoải mái, nên tôi sẽ không để bụng.
Nhưng xin hãy chuyển lời với cô ấy, sau này nếu còn dám xúc phạm người ta thế này thì tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu!”“Đương nhiên rồi!”Đôi