(( Mỵ Nhi ))
Sau khi tắm rửa thoải mái Nhuyễn Tịnh định xem tivi giải trí một lát rồi đi ngủ. Nào ngờ được mình tính không bằng người ta tính.
* Điện thoại reo inh ỏi *
" alo ... "
" Ra mở cửa. "
Nhuyễn Tịnh còn chưa kịp nói câu thứ hai hay đúng hơn là chưa kịp nghỉ sẽ nói gì tiếp theo thì đối phương đã nói xong mục đích của bản thân rồi. Nghe thì cũng đã nghe làm sao có thể vờ như không nghe được.
" Boss, muộn rồi. Anh tới đây có việc gì thế? "
" Là việc, rất quan trọng. "
Mặc Cẩn Ngôn hiên ngang đi qua người Nhuyễn Tịnh thẳng vào sôpha ngồi, vô cùng ung dung và tự nhiên như nhà của mình. Nhuyễn Tịnh lúc này đã ý thức được sự bất an của cô là xuất phát từ đâu mà ra. Cô nhìn thấy hộp quà mà anh mang đến liền bị kinh động, làm sao mà cô có thể quên được. Ngày đầu tiên Mặc Cẩn Ngôn cùng cô phát sinh quan hệ cũng chính là mang hộp quà y như thế đến.
Nhận thấy rõ biểu cảm thay đổi trên gương mặc Nhuyễn Tịnh. Mặc Cẩn Ngôn liền biết cô đã phát hiện ra thứ gì đang chứa bên trong hộp quà. Đúng là một cô gái vô cùng nhạy cảm.
" Thư ký Nhuyễn, cô tự mở ra xem hay để tôi mở? "
" Vâng ... vâng ... để tôi tự mở. "
Lôi từ trong hộp quà ra là hai hộp nhỏ, mỗi hộp chứa sáu bịch vuông nhỏ. Mặc dù bao bì trắng nhách không có chữ cũng như hình minh họa vì là hàng mẫu thử. Nhưng Nhuyễn Tịnh có phải đồ ngốc đâu, từng tuổi này rồi dù chưa có qua bạn trai nhưng nhìn cũng biết ngay. Món cô đang cầm chính là ....
BAO CAO SU
...
" Xin hỏi ... boss ... sao anh lại mang nó đến đây? "
" Cô cảm thấy là vì sao? "
" Thật xin lỗi, có lẽ boss đã hiểu