Rốt cuộc cô phải làm sao mới không phải chịu đau khổ đây?
Những ngày kế tiếp, Thẩm Quân Dao cho dù có không muốn cũng phải đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Trác Du Hiên ra lệnh cho đám người giúp việc kia phải dùng mọi cách để lôi Thẩm Quân Dao ra khỏi phòng, cho dù là đánh hay là dùng mọi biện pháp.
Thẩm Quân Dao lúc đầu còn chống cự, nhưng về sau cô không thể không ra ngoài.Đám người đó đánh cô bầm dập hết cả người, trên mặt đã bắt đầu xuất hiện những vết thâm tím khiến gương mặt của cô càng trở nên khó coi hơn.Những vết bầm tím nổi bật trên khuôn mặt trắng nõn của người con gái, đó chính là những dấu vết của những trận đánh đập hành hạ nhẫn tâm để lại.
Vậy mà chẳng có một người nào chịu thương hại cho người con gái ấy cả.Bọn họ trơ mắt nhìn Thẩm Quân Dao bị người ta hành hạ nhẫn tâm nhưng lại không dám làm gì hết, ngay cả ngăn đám người kia lại cũng không làm.
Thẩm Quân Dao ngày ngày bị Thẩm Sơ Vũ hành hạ, cô ta vũ nhục cô, mắng chửi cô không thương tiếc.Thẩm chí người phụ nữ đó còn bắt Thẩm Quân Dao năm xuống để cho cô ta giẫm lên người.
Thẩm Quân Dao hết mực chống cự, nhưng Thẩm Sơ Vũ nào có để yên cho cô như vậy.Cô ta ra lệnh cho mấy tên vệ sĩ kia ép Thẩm Quân Dao nằm xuống để cô ta bước qua.Cô cắn răng chịu nhục nhã mà không thể làm gì.
Bởi vì khi cô dám cãi lại Thẩm Sơ Vũ, đám người kia, đặc biệt là ba tên vệ sĩ lực lưỡng ấy sẽ cầm gậy sắt mà đánh lên người cô.
Có lần Thẩm Quân Dao đã gãy mấy cái xương vì dám chống lại Thẩm Sơ Vũ.Thẩm Quân Dao biết đó là mệnh lệnh của Trác Du Hiên.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Chỉ cần động vào người phụ nữ mà hắn yêu, hẳn ta nhất định sẽ không để yên cho người dám ra tay với người phụ nữ của hắn đâu.Dần dần, Thẩm Quân Dao chỉ có thể cam chịu nghe lời bọn họ, không thể để bản thân mình bị thương.Cô không muốn Lục Ngạn ở trên trời thất vọng vì mình!
Cô nhất định sẽ hoàn thành nguyện vọng của anh, không để bản thân mình phải chịu tổn thương nữa!
"Cái đứa con hoang kia, mau ra siêu thị mua cho tao những thứ này nhanh lên"
Thẩm Quân Dao đang vục mặt ở trong bếp thì Thẩm Sơ Vũ đem một tờ giấy đến đập mạnh xuống trước mặt cô.Cô ta lời nói chẳng tốt lành gì, cứ mở miệng ra là chửi rủa Thẩm Quân Dao.
Cô liếc mắt nhìn người phụ nữ này, rôi cúi mặt xuống tiếp tục công việc của mình, khiến Thẩm Sơ Vũ không khỏi tức giận.
Cô ta đay nghiến nhìn Thẩm Quân Dao."Cái con khốn này, chỉ là một con giúp việc ở trong nhà mà lại dám dùng thái độ đó với tao à.Mày nên biết, sau này tao chính là chủ nhân của cái nhà này, hãy cẩn thận hành vi của mình một chút."
Thẩm Sơ Vũ hẳn giọng đe dọa Thẩm Quân Dao, nhìn thấy người phụ nữ này cô ta đã cảm thấy ngứa mắt rồi.Lúc này, bụng của Thẩm Sơ Vũ đã nhô cao ra rồi, xem chừng cũng đã được hơn năm tháng.
Cô ta được Trác Du Hiên coi trọng nên đang cố tình thể hiện quyền uy của mình đây mà.Thẩm Quân Dao cũng chẳng thèm để ý đến mấy lời nói đó của cô ta, cô vẫn cúi đầu làm việc, còn nói đểu Thẩm Sơ Vũ vài câu.
"Sau này là chuyện của sau này, còn bây giờ chị vẫn chưa phải đâu."
Thẩm Sơ Vũ nghe được lời này, cô ta vô cùng tức giận, đưa tay tóm lấy tóc của Thẩm Quân Dao.Hai mắt cô ta trợn to, sự tức giận lộ rõ trên khuôn mặt của cô ta, cô ta dường như đã bị Thẩm Quân Dao chọc cho tức điên lên vậy.Người phụ nữ đó giật mạnh tóc của Thẩm Quân Dao, khiến cho khuôn mặt của Thẩm Quân Dao nhăn lại vì đau.
"Cái con khốn này, mày lại dám nói ra những lời như vậy à? Mày đừng quên mày chỉ là một đứa con hoang được gia đình tao nhặt về rồi nuôi lớn, đáng lẽ ra