Nữ y tá chậm rãi giải thích, qua xét nghiệm thật sự không hề thấy được độ tương thích giữa ADN.
Thậm chí còn cho rằng hai người còn không có quan hệ huyết thống nữa là đằng khác.
Độ uy tín và chính xác của bệnh viện này là đứng đầu cả nước, cho dù là có sai sót cũng là rất hiếm.
Hai vợ chồng nhà họ Thẩm hoàn toàn sững người khi nhìn tờ giấy kết quả mà y tá kia đưa cho.
Không có quan hệ huyết thống, điêu này nghĩa là gì đây? Chẳng lẽ bọn họ chỉ có thế trơ mắt đứng nhìn con gái của mình bị tử thần cướp đi hay sao? Thật may mắn là sau đó, máu đã được chuyển từ kho máu đến đây kịp thời, cho nên tính mạng của Thẩm Sơ Vũ đã được an toàn.
Phẫu thuật đã thành công, mạng của Thẩm Sơ Vũ cũng giữ lại được, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng, điều mà hai vợ chồng họ Thẩm kia bắt đầu nghỉ hoặc đó chính là, kết quả của tờ giấy xét nghiệm này.
Hai bọn họ và Thẩm Sơ Vũ không có quan hệ huyết thống, nếu như vậy bọn họ không phải một gia đình, Thẩm Sơ Vũ không phải là con ruột của bọn họ hay sao? Không thế nào, chuyện này sẽ không phải như vậy.
Một tay bọn họ nuôi lớn Thẩm Sơ Vũ, cho nên bọn họ khẳng định đó chính là con gái của bọn họ.
Hai người cứ nhìn nhau, rồi trong lòng luôn khẳng định là như thế Nhưng cho dù hai người có một mực khẳng định điều đó đến mức độ nào, thì kết quả của tờ giấy xét nghiệm kia cũng không khỏi làm cho bọn họ bắt đầu nghi hoặc.
Thẩm phu nhân đang cuống cuồng hết cả lên, đôi tay run rẩy của bà ta nắm chặt tay của chồng mình, giọng nói phát ra mang đầy sợ hãi.
"Ông à, như vậy là sao? Chẳng lẽ Sơ Vũ không phải là con của chúng ta hay sao?"
Thẩm lão gia liên tục trấn an vợ mình, ông nắm lấy tay của Trịnh Liên, tay còn lại ôm lấy người của bà ta.
"Làm sao có thể như thế được, khi mới sinh ra, chúng ta đã khẳng định nó chính là con của chúng ta rồi hay sao? Bà đừng lo lắng, chắc chắn là có gì nhầm lẫn ở đây thôi."
"Nhưng chúng ta không thể hiến máu cho con bé ông không thấy hay sao.Cho dù không thể hiến máu, nhưng làm sao có chuyện cha mẹ có ADN không tương thích với con của mình được.Nếu Sơ Vũ thật sự không phải con của chúng ta thì phải làm sao đây?"
Giọng của Thẩm phu nhân gần như đang run rẩy.
Trong đầu của bà ta đang nghĩ ra một triệu khả năng có thể xảy ra.
Lòng của bà ta lúc này rối như tơ vò vậy, không biết phải ra sao nữa.
Trước đây, ai cũng nói bà ta và Thẩm Sơ Vũ không giống nhau, không những thế cả không giống cha nữa.
Trước đây bà ta cũng đâu hề để tâm đến việc đó, nhưng bây giờ nghĩ lại, Trịnh Liên bắt đầu nghi hoặc chuyện này.
Nếu thật sự Thẩm Sơ Vũ không phải con gái của bà ta thì sẽ ra sao đây? Hai vợ chồng nhà họ Thẩm kia bắt đầu rơi vào trầm mặc, không một ai lên tiếng.
Thẩm phu nhân trong lòng đang vô cùng run sợ, bà ta sợ lỡ như đây chính là sự thật.
Còn Thẩm lão gia, ông ta yên lặng nắm chặt cánh tay của vợ mình, ngoài mặt ông ta vô cùng bình tĩnh nhưng trong lòng của ông ta hiện giờ cũng rất rối.
Không thể không thừa nhận, lời của Trịnh Liên thật sự rất có lý.
Không thể ngồi đây suy đoán linh tinh, cho nên hai người quyết định liều một phen, đi xét nghiệm quan hệ giữa hai người với Thẩm Sơ Vũ.
Muốn biết rõ chỉ cần bản xét nghiệm mà thôi.
Thẩm lão gia đưa vợ mình đến phòng khám, nơi nhận làm các xét nghiệm.
"Bác sĩ, chúng tôi muốn xét nghiệm ADN giữa ba người này."
Thẩm lão gia đẩy ba mẫu vật, trong đó chính là tóc của ba người Thẩm Sơ Vũ với hai vợ chồng của bọn họ.
Nhận lấy mẫu vật, vị bác sĩ trước mặt nói với bọn họ.
"Khoảng hai ngày nữa sẽ có kết quả, tôi sẽ gửi đến cho hai vị sau. Hai ngày sau đó đối với hai vợ chồng nhà họ Thẩm kia như kéo dài tận hai thế kỉ vậy.
Bọn họ chờ đợi kết quả trong hồi hộp, lo sợ.
Không một ai chợp mắt được một giấc nào cả.
Thẩm Sơ Vũ được đưa trở lại phòng bệnh bình thường,