Vừa về đến nhà, Trác Du Hiên đã nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng đang đứng trong nhà.
"Du Hiên, hóa ra con nghỉ việc ở công ty là vì người phụ nữ này.
Người phụ nữ kia sắc mặt vô cùng khó coi, bà ta hơi nhướng mày lại nhìn hai người ở trước mặt mình, sau đó ánh mắt khinh bỉ của người phụ nữ đó lập tức dừng ở trên người của Thẩm Quân Dao.
Trên người bà ta ăn mặc sang trọng, từ đầu xuống cuối toàn là những bộ quần áo, trang sức đắt tiền.
Xem ra là rất giàu có đây! Trác Du Hiên không khỏi ngạc nhiên, nhưng hẳn cũng không lấy gì làm lạ.
Sắc mặt của người đàn ông hơi thu lại, gắt lên với người phụ nữ kia.
"Mẹ! Mẹ đến đây làm gì? Với cả sao mẹ lại vào được đây? Con đã căn dặn người làm rồi còn gì.
"
Ôi Đây không phải là Trác phu nhân, mẹ ruột của Trác Du Hiên đây sao? Hôm nay bà ta đến đây để làm gì? Năm năm không gặp, mà bà ta vẫn như năm xưa vậy.
Kiêu ngạo, thường tỏ vẻ khó chịu, khinh thường những người thấp kém hơn mình.
Truyện Hài Hước
Và Thẩm Quân Dao vẫn còn nhớ rõ, năm xưa Trác phu nhân này đã đối xử với cô như thế nào.
Tội danh ăn trộm bà ta gán cho cô, đến giờ vẫn chưa rửa sạch được tội đâu.
Trác phu nhân cong môi, sự khinh bỉ rõ rệt hiện hữu trên khuôn mặt của bà ta, một cánh tay đặt lên cánh tay còn lại, dáng vẻ vô cùng cao quý, bà ta nhìn Thẩm Quân Dao cứ như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.
"Mẹ không đến đây thì làm sao biết được con vì con hồ ly tinh này mà từ bỏ sự nghiệp còn đang thăng tiến của con.
Trác Du Hiên, có phải con hồ ly này nó cho con ăn phải bùa phải bả gì không mà con lại dám làm như thế khi chưa hỏi ý kiến ai chứ?"
Xem ra Trác phu nhân thật sự rất giận dữ khi Trác Du Hiên, con trai bà ta từ bỏ quyền quản lý của công ty, giao toàn bộ cho Trác Dương Phong.
Hóa ra là vì kẻ nhà quê kia à.
Trác phụ nhân đã chẳng vừa mắt Thẩm Quân Dao từ lâu rồi.
Nay bà ta lại càng phải tìm cách trừ khử người phụ nữ này.
Trác Du Hiên cau mày, sự khó chịu rõ ràng ở trên mặt của hắn.
Sợ Thẩm Quân Dao nghĩ lung tung, Trác Du Hiên vội vàng đưa tay bịt chặt lấy tai của người con gái bên cạnh, không để cô nghe thấy những lời nói kia của mẹ mình.
"Mẹ, mẹ nói linh tinh gì thế? Cô ấy không phải như mẹ nói, mong mẹ đừng xúc phạm vợ con như thế.
Chuyện ở công ty, là quyết định của con.
Quân Dao không hề làm gì cả, muốn đánh muốn mắng mẹ cứ nhằm vào con, vợ con không có lỗi"
Trác Du Hiên không muốn những chuyện khi xưa xảy ra với Thẩm Quân Dao nữa.
Lần này, hắn muốn bảo vệ cô, muốn bảo vệ người con gái mình yêu, không để cho cô bị người khác ức hiếp nữa.
Trác phu nhân kia lập tức trợn mắt nhìn hai người kia, bộ dạng của bà ta như muốn xông lên giết chết người khác vậy đấy.
Ánh mắt đỏ ngầu, miệng bà ta gào lên đầy giận dữ.
"Trác Du Hiên, con dám vì cô ta mà cãi lại lời mẹ à? Không phải trước đây con ghét người phụ nữ này lắm hay sao? Bây giờ thái độ của con lại thay đổi nhang như thế.
Đây không phải là cô ta cho con ăn bùa mê thuốc lú thì là gì?"
Con trai bà ta như vậy mà dám đứng ra bảo vệ thứ phụ nữ thấp hèn kia.
Bà ta không thể chấp nhận được việc này.
Trác phu nhân tuyệt đối không để cho cái thứ rẻ rách kia làm dâu nhà họ Trác đâu.
Nhưng đứa con trai kia của bà ta thật sự rất cố chấp.
Trác Du Hiên nhận ra là mẹ mình không thích Thẩm Quân Dao, nhưng không có nghĩa không thích là hắn sẽ từ bỏ cô.
Trác Du Hiên gắn giọng, hắn ta nói rất lịch sự nhưng trong lời nói của hắn mang đầy sự đe dọa.
"Trước đây chúng con có chút hiểu lầm, giờ giải quyết xong rồi.
Mẹ! Con tôn trọng mẹ là mẹ của con, nhưng không có nghĩa là mẹ có thể bắt con làm gì.
Con nói cho mẹ biết, vợ của con duy nhất chính là Thẩm Quân