"Tôi mặc kệ cô là đang bị làm sao.Nhưng cô đã không thoả mãn tôi thì đừng có lên tiếng với việc tôi ra ngoài tìm phụ nữ khác.Thẩm Quân Dao, hãy nhớ rằng cô không có cái quyền đó.Nếu cô không thể giúp tôi giải quyết nhu cầu của mình thì tôi chỉ có thế ra ngoài tìm người phụ nữ khác mà thôi!"
Trác Du Hiên dừng lại một lúc nhìn người con gái đang vô cùng đau đớn ở dưới kia, ánh mắt cùng lời nói vẫn lạnh lẽo vô cùng, không cho người ta cảm nhận được một chút hơi ấm nào cả.
"Thẩm Quân Dao, cô nhớ cho kỹ, tôi đưa người phụ nữ nào về nhà, cô cũng không được phép lên tiếng.Tôi hay người tôi đưa về nói gì cô cũng chỉ có thể im lặng mà làm theo, cấm được phép lên tiếng xen vào."
Người phụ nữ kia nhanh chóng bước đến, ả õng ẹo dựa vào người của Trác Du Hiên, bàn tay từ từ vuốt ve lồng ngực rắn chắc của hẳn như cổ tình khiêu khích.
"Trác thiếu, anh bớt giận đi nào! Anh nói nhiều với chó như vậy làm gì chứ? Chỉ khiến bản thân của mình mệt hơn mà thôi! Hãy lại đây với em, em sẽ khiến anh vui vẻ đến không bao giờ quên""
Trác Du Hiên nhìn cơ thể uốn éo của người phụ nữ này, khoé môi của hẳn hơi nhếch lên, cánh tay giữ chặt eo của ả ta.
"Bảo bối, em đừng có mà nuốt lời đấy.
Đến lúc đấy em đừng có cầu xin buông tha cho em là được."
Người phụ nữ hơi cười.
Sau đó Trác Du Hiên quay sang chỗ của Thẩm Quân đang đau đớn ngồi ở phía bên kia, giọng nói phát ra từ miệng của hẳn như đang muốn ra lệnh.
"Thẩm Quân Dao, cô còn ngồi đây làm cái gì? Còn không mau đi nấu cơm cho tôi! Đợi lát nữa chúng tôi làm xong chuyện, bảo bối của tôi chắc chắn sẽ cảm thấy mệt, cần phải bổ sung dinh dưỡng"
Trác Du Hiên vừa cười vừa xoa cảm cô tình nhân nhỏ của mình.
Thẩm Quân Dao hơi sững sờ, gương mặt của cô cứng đờ cùng với đôi mắt ướt đẫm lệ nhìn hai người, mà người đàn ông kia lại chính là chông của cô đang thân mật ở trước mặt cô.
Quá đáng như vậy thì thôi đi, nay Trác Du Hiên lại có thể ra lệnh cho Thẩm Quân Dao nấu cơm cho tình nhân của hắn hay sao? Trác Du Hiên, tại sao anh lại tàn nhẫn đến như thế? Hai bàn tay của Thẩm Quân Dao vô lực cuộn lại thành nắm đấm đặt trên sàn nhà lạnh lão kia, hai bả vai của cô không ngừng run rẩy.
Không thể nào tin được, chồng của cô lại có thể bảo cô phục vụ cho tình nhân của mình.
Dù gì Thẩm Quân Dao cũng là vợ của Trác Du Hiên, cô cũng muốn bản thân của mình được tôn trọng.
Vậy mà Trác Du Hiên lại có thế nhẫn tâm sai vợ của mình phục vụ cô tình nhân nhỏ bé kia của hản.
Điều này, Thẩm Quân Dao thật sự không thể nào chịu nổi.Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!
Những lời mà Trác Du Hiên nói ra với cô chẳng khác gì một đả kích vô cùng lớn vào thâm tâm cô.
Thường thường thì tình nhân phải cúi đầu trước chính thất, vậy mà Thẩm Quân Dao lại phải đi cúi đầu trước tình nhân của chồng mình, cho dù cô là người vợ được pháp luật thừa nhận của Trác Du Hiên.
Mà cho dù sự thật là như thế, Trác Du Hiên đâu có để tâm đến điều này đâu.
Hắn ta một mực khẳng định Thẩm Quân Dao không phải là vợ của hắn, mà vợ của hắn mãi mãi chỉ có một người duy nhất mà thôi.
Hắn đâu có biết rằng bản thân mình tàn nhân đến nhường nào? Trác Du Hiên đã làm tổn thương người con gái yêu hắn nhất trên đời một cách sâu sắc mà hẳn không hề hay biết.
Cô tình nhân nhỏ bé kia của Trác Du Hiên thấy người đàn ông đang ôm lấy người của ả ta, ả càng được nước lấn tới.
Ả ta to tiếng với Thẩm Quân Dao như là muốn ra lệnh cho cô, ả làm như là mình chính là nữ chủ nhân của căn nhà này vậy.
"Này, con chó kia, mày không nghe thấy lời của Trác thiếu nói gì hay sao mà vẫn còn ngồi lì ở đó hả? Chẳng lẽ mày muốn ăn đòn sao?"
Ẳ ta giơ tay lên định tát Thẩm Quân Dao, khiến cho cô hơi né tránh.
Nhưng cái tát chưa kịp rơi xuống khuôn mặt của Thẩm Quân Dao thì cánh tay của người phụ nữ đã bị Trác Du Hiên giữ