Mặc Tử Thần hôn sâu khiến đầu óc Lục Nhiễm Vy mụ mị
- Ưm.. ư.... ưm...mmm.... Thần... anh
Cô cố gắng đẩy Mặc Tử ra thì anh lại càng ép chặt lại, không cho cô cơ hội nói.
Cái hành động ngông cồng này chiếm hữu, Lục Nhiễm Vy đành bất lực, tay cô bất giác vòng qua ôm lấy cổ hắn
Mặc Tử Thần cư nhiên lại dừng lại động tác. Hắn buông cô ra mà không quên mút mạnh đôi môi đỏ mọng của cô khiến nó hơi sưng đỏ
Hắn cúi xuống, gụp xuống vai cô, hơi thở hỗn độn giọng khàn khàn
- Từ lần sau không cho phép em đụng chạm với người đàn ông khác!
Trong lòng Lục Nhiễm Vy không khỏi giật mình, hơi nhỏ giọng "mỉa"
- Nhưng... vừa nãy là sự cố ngoài ý muốn... nếu Dương thiếu không đỡ... em chẳng phải " hôn" đất à?
Lúc này, Lục Nhiễm Vy mới thực sự giật mình. Bàn tay Mặc Tử Thần đáng lẽ đã buông cô ra, nhưng lại bị câu nói này làm cho hắn càng thêm khó chịu. Ngay lập tức, hắn ôm cô thẳng đến chiếc giường lớn ngay chính giữa căn phòng
- Aaaa....a.a.a.a.a.... em biết lỗi rồi.... tha cho em....
Lục Nhiễm Vy hét lớn. Gì chứ cái cảnh nóng lần đầu cô vẫn nhớ.... bị "giày vò" cả 1 đêm.
Còn Mặc Tử Thần thì không phải nói. Trong người hắn cảm thấy rất khó chịu, thêm nữa dục bọng lại bỗng nổi lên. Lần trước hắn không có hỏi cô có phải lần đầu không mà chỉ biết cô chắc chắn sẽ thuộc về hắn mà thôi.
Càng nghĩ Mặc Tử Thần càng muốn chửi thề, cơn ghen lại 1 lần nữa nổi lên
Hắn ném mạnh cô xuống chiếc giường to lớn. Cả thân hình nhanh chóng áp sát người cô.
Người ta thường nói 1 khi đàn ông ghen thì hậu quả rất thê thảm. Đến bây giờ cô mới hiểu câu nói đó là thế nào.
Chiếc áo mỏng manh trên người cô bỗng bị Mặc Tử Thần xé rách làm 2 mảnh không thương tiếc. Lục Nhiễm Vy cố gắng phản khán thế nào cũng vô ích. Chuyện gì đến cũng sẽ đến.... có lẽ đây chính là sự trừng phạt ngọt ngào....
Sau 1 hồi triền miên dây dưa đến khi bầu trời qua khung cửa sổ đã tối, Mặc Tử Thần bước xuống giường bước vào nhà tắm ngâm mình trong dòng nước ấm. Đương nhiên Lục Nhiễm Vy vẫn nằm trọn trên giường, không nhúc nhích. Cơ thể cô giống như không còn sức sống, cử động 1 chút cũng đã thấy mệt.
Phải công nhận 1 điều Mặc Tử Thần đúng là tinh lực dồi dào. Trải qua hơn chục trận mà vẫn muốn đòi hỏi tiếp. Mặc Tử Thần giống như tản băng lớn, đến bây giờ tan chảy tạo thành dòng nước mạnh....
Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Mặc Tử Thần bước ra, dưới thân quấn lớp khăn tắm để lộ ra bờ ngực rắn chắc.
Hắn đi đến bên giường, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, ánh mắt cưng chiều
- Dậy thôi! Chúng ta đi ăn!
Lục Nhiễm Vy trở mình, lắc đầu
- Không dậy! Em mệt muốn ngủ tiếp!
- Nếu em không dậy thì... đừng trách tôi ăn em ngay tức khắc!
Vừa nghe được câu nói này, Lục Nhiễm Vy như bừng tỉnh. Cô cố gắng lết xác 1 cách nhanh nhất vào trong phòng tắm, đóng chặt cửa lại. Trong lòng không khỏi than vãn. Mặc Tử Thần là đồ không lí lẽ, quá phúc hắc, lưu manh!!!
Bật vòi nước lên, Lục Nhiễm Vy thả mình đắm chìm vào trong dòng nước ấm áp. Đúng
là thoải mái!
Khoảng 20 phút sau, Lục Nhiễm Vy mới lướt thướt từ phòng tắm đi ra, người mặc bộ đồ tắm ngáp ngắn ngáp dài. Cô hơi ngạc nhiên vì Mặc Tử Thần ngồi trên ghế sopha gần đó, quần áo ăn mặc chỉnh tề nhấm nháp ly rượu vang đỏ
- Tắm xong rồi à? Tôi đã sai người mang quần áo lên cho em! Ở trên giường, thay nhanh rồi chúng ta sẽ đi ăn tối!
Lục Nhiễm Vy nhanh nhẹn cầm bộ quần áo ở trên giường, toan định quay vào nhà tắm thay thì bất chợt Mặc Tử Thần nói
- Thay luôn ở đây đi! Sao phải vào phòng tắm?
- Em... ngại...
- Những thứ cần nhìn tôi cũng đã thấy hết sao phải ngại?
Mặt cô hơi đỏ ửng. Nhưng vẫn kiên định đi vào phòng tắm thay quần áo. Trước khi vào không quên để lại 1 câu
- Anh tưởng ai cũng mặt dày như anh chắc? Da mặt em mỏng lắm!!!
Nhìn bóng hình khuất dạng sau cách cửa, miệng Mặc Tử Thần bỗng hơi nhếch hiện lên ý cười....
Chiếc siêu xe dừng lại tại 1 nhà hàng kiểu Pháp sang trọng. Ở Bắc Kinh Trung Quốc thì có rất nhiều đồ ăn ngon. Cũng có lần Lục Nhiễm Vy cũng đến Trung Quốc, cô đã thử rất nhiều món đặc sản ở đây. Quả thực phải gọi là tuyệt hảo hạng mà mãi cô vẫn chưa quên hương vị của các món ăn đó.
- Dạ thưa ngài! Ngài đã đặt bàn trước chưa ạ?
Một nhân viên phục vụ nói tiếng Trung cung kính đi đến trước mặt cô và Mặc Tử Thần. Lúc này, Tần Hào mới vội bước lên, nói tiếng Trung thành thạo
- Tôi đã đặt chỗ trước rồi! Tần 2 phòng Vip!
Rồi Tần Hào nhanh chóng đưa tấm thẻ hoàng kim ra. Lúc này, người phục vụ đó cúi xuống đứng sang bên
- Thì ra là khách Thượng Kim! Mời theo tôi!
Người phục vụ đó dẫn đường cho cô và Mặc Tử Thần.
- Thần! Phải công nhận là thuộc hạ của anh quả là xuất sắc! Tần Hào nói tiếng Trung rất thông thạo nha...
- Là thuộc hạ của tôi phải thông thạo 5 thứ tiếng! Đó là chuyện bình thường!
Lục Nhiễm Vy hơi phùng má. Quá tự cao tự đại rồi!!!
Khi cô và Mặc Tử Thần vừa bước lên cầu thang, bỗng 1 cô gái từ đâu chạy tới, thở hổn hển thu hút bao nhiêu ánh mắt của mọi người.
Cô ta chạy đến chỗ Lục Nhiễm Vy và Mặc Tử Thần thì bị Tần Hào, Tần Nhan, Tiêu Trác, Tiêu Triệt ngăn lại.
- Mấy người tránh ra mau! Mặc Tử Thần, em muốn gặp anh! Em mang thai rồi! Anh phải có trách nghiệm với 2 mẹ con em!!!