Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Quyển 4 - Chương 14: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Nhìn thấy Lăng Hi Dạ đứng ở cửa ra vào, sắc mặt cô không thay đổi, “Thì ra là anh, đây là nhà họ Tiêu.” Ý là đây không phải nhà họ Lăng, muốn bước vào thì phải hạ thấp thái độ một chút. LQĐ

Giang Hiểu Cầm thấy thái độ của Tuyết Y như vậy thì cho rằng đang đứng về phía bà, đưa mắt nhìn Lăng Hi Dạ, “Đúng đó! Đây là nhà tôi chứ không phải nhà cậu.” Muốn gặp Nhã Mạn thì cũng phải xem bà có bằng lòng cho anh ta đi vào không đã.

Vẻ mặt Lăng Hi Dạ hơi giật mình, đôi mắt thâm thúy nhìn Cố Tuyết Y, lông mày hơi nhíu lại, một Giang Hiểu Cầm đã đủ để anh ta đối phó mệt rồi, không nghĩ tới còn có người khó đối phó hơn cả Giang Hiểu Cầm.

Đôi mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn Lăng Hi Dạ, “Nếu như anh muốn tìm Nhã Mạn thì tôi thấy không cần thiết….”

Lăng Hi Dạ nín lặng nhìn cô, anh ta thật sự sợ từ miệng Cố Tuyết Y nói Nhã Mạn đã về, nói như thế thì hôm nay anh ta đừng mong có thể bước vào nhà họ Tiêu, bất kể nói thế nào thì anh ta vẫn mong Cố Tuyết Y cho anh ta đi vào.

“Nhã Mạn sẽ tự về mình, bây giờ cậu ấy đang cùng tôi ở với mẹ nuôi, lát nữa bọn tôi còn muốn ăn cơm cùng nhau.” Ánh mắt Cố Tuyết Y nhìn Lăng Hi Dạ, ý tứ muốn anh ta về đi.

Thật ra trong lòng cô đang thử dò xét thái độ và tầm quan trọng của Nhã Mạn đối với Lăng Hi Dạ.

Nếu còn chút yêu mến thì cô sẽ giúp Nhã Mạn tìm được hạnh phúc.

“Vừa vặn tôi chưa ăn cơm.” Tầm mắt nhìn về phía Giang Hiểu Cầm, “Mẹ, con cũng ở lại ăn cơm! Con có thể giúp làm đồ ăn.”

Đáy mắt Giang Hiểu Cầm xẹt qua vẻ kinh ngạc, sắc mặt hơi hoảng hốt vội nói, “Không cần đâu, phòng bếp nhà tôi không cần cậu vào, tôi sợ đồ ăn nhà tôi không hợp khẩu vị cậu, cậu muốn ăn cơm thì nên về nhà họ Lăng nhà
cậu mà ăn!” Nhà bà nhỏ không chứa được Phật lớn.

Nét mặt ôn hòa của Lăng Hi Dạ cứng đờ, “Sao có thể ạ, con hay nghe Nhã Mạn nói mẹ làm đồ ăn rất ngon, khó có được hôm nay có lộc ăn, có thể được ăn món mẹ làm, con nghĩ là vinh hạnh của con ạ.” Trong lời nói lộ vẻ nịnh nọt.

Lời ngon ngọt thì ai chẳng thích nghe, dù Giang Hiểu Cầm biết anh ta nói dóc nhưng trong lòng bà vẫn thấy vui vẻ, sắc mặt không đổi nhìn Lăng Hi Dạ, “Khi nào thì tình cảm của cậu và Nhã Mạn tốt đến vậy?” Bà cũng nhân cơ hội thăm dò họ.

“Thật ra từ trước tới giờ bọn con vẫn khá tốt, chỉ là gần đây con hơi bận nên không đến thăm mẹ….” Lăng Hi Dạ đặc biệt chọn mấy câu Giang Hiểu Cầm thích nghe nói ra.

Cố Tuyết Y đứng bên cạnh yên lặng nhìn Lăng Hi Dạ rồi liếc nhìn Giang Hiểu Cầm, cánh môi màu hồng hơi cong lên, thật không nhìn ra người ôn hòa như Lăng Hi Dạ cũng sẽ có một ngày phải nịnh nọt, cảm giác như vậy cũng không tệ lắm.

Tất nhiên cô không quên chuyện anh ta làm với cô trong lễ cưới của anh ta, cô ngoài thờ ơ lạnh nhạt thì chính là đặc biệt sẽ nhớ mãi người khác đối xử tốt và xấu với cô.

Cuối cùng Lăng Hi Dạ ‘Thuyết phục’ được Giang Hiểu Cầm cho anh ta đi vào nhà.

Tiêu Nhã Mạn ngồi trong phòng khách, vừa thấy Lăng Hi Dạ vẻ mặt hơi ngẩn ra, sau đó dùng ánh mắt phức tạp nhìn Lăng Hi Dạ.

Rất nhanh bầu không khí trở nên kỳ quái.

Đến giờ làm cơm tối Giang Hiểu Cầm đi vào phòng bếp, nhưng bà không muốn Lăng Hi Dạ giúp. Một người đàn ông có thể làm gì trong bếp chứ, không làm loạn này nọ đã là tốt lắm rồi, bà nghĩ Tiêu Như Thiên cũng gần về, thời gian nấu cơm không thể kéo dài được.

Còn ba người 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện