*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Cố Tuyết Y cười cười, suy nghĩ bắt đầu bay xa.
Hôm qua hai người họ lên xe, Bách Lý Hàn Tôn liền phân phó quản gia Phó cảnh cáo các hãng truyền thông của những phóng viên kia, nếu như không muốn phải chịu vận mệnh thất bại bị thu mua thì báo ra ngày mai không thể có chút dấu vết nào của họ dính lên. LQĐ
Khi đó cô bắt đầu suy nghĩ lý do Bách Lý Hàn Tôn làm như vậy, tối qua cả đêm cô không ngủ, mắt nhắm nhưng đầu lại toàn suy nghĩ về chuyện này.
Ngủ không ngon, bây giờ đầu óc hơi choáng váng.
Cô vuốt ve huyệt thái dương của mình.
Vương Tiểu Vi dọn xong bát đĩa, gọt táo bưng ra thì thấy Cố Tuyết Y đang xoa đầu, lập tức thả đĩa xuống đến bên cạnh cô xoa huyệt thái dương cho cô.
Đôi mắt Quan Hàn Di từ mặt báo chuyển sang trên mặt Cố Tuyết Y, kính viền đen hơi quê mùa, nhắm mắt hưởng thụ, sắc mặt trắng hơn ngày trước một chút, có thể do ngủ không ngon giấc, môi hồng cũng tái hơn ngày thường, không còn chút máu.
Dần dần trong mắt Quan Hàn Di u ám, ngũ quan diễm lệ trắng nõn lập tức cứng đờ, mơ hồ xuất hiện thần thái hâm mộ đố kỵ.
Tất cả sự chú ý của Vương Tiểu Vi đều đặt trên người Cố Tuyết Y, không để ý tay Quan Hàn Di đang lật báo căng cứng, tờ báo trên
bàn bắt đầu nhăn nhúm.
Cố Tuyết Y cảm thấy đầu thoải mái hết choáng váng nên mở mắt ra, đôi mắt màu hổ phách tĩnh lặng nhìn Vương Tiểu Vi, cười với cô ấy.
Ngón tay Quan Hàn Di thả lỏng, mấy tờ báo trên bàn khôi phục thẳng lại, nhưng trên mặt vẫn có thể nhìn thấy dấu nếp nhăn, cô ta nhìn Cố Tuyết Y, cố nặn ra nụ cười hơi gắng gượng. “Tuyết Y, hôm nay tớ đến có một chuyện muốn nhờ cậu giúp, ba mẹ tớ gọi điện thoại nói tớ lớn rồi nên kết hôn đi, ba người chúng ta bằng tuổi, Nhã Mạn thì kết hôn rồi, cậu cũng đã có bạn trai, tớ thì ngay cả bóng dáng bạn trai cũng chẳng thấy, vì để họ yên tâm không lo lắng cho tớ, thế là tớ….. Thế là tớ nói nói dối nói tớ có bạn trai rồi, kết quả họ muốn sang đây thăm tớ, cậu nói bây giờ tớ nên làm gì đây?”
Lời vừa nói ra, lông mày Vương Tiểu Vi bên cạnh lập tức nhíu lại, như một ngọn núi nhỏ, kéo căng đến thấy cả đường nhăn, môi mím chặt, thoạt nhìn như đang giận lẫy, nhưng đôi mắt chứng minh rõ không phải đang giận lẫy mà là đang tức giận.
Cái cô Quan Hàn