Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Quyển 2 - Chương 5: Hòa thuận!


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ngọc Hân – diễn đàn

Căn phòng giờ chỉ còn lại hai người họ.

Cố Tuyết Y ấn bông cồn sát trùng trên mu bàn tay, lạnh mặt, đồng tử tĩnh mịch như bầu trời xanh không nhìn Bách Lý Hàn Tôn, lạnh lùng nói, “Tôi cũng đã tiêm xong rồi, bây giờ anh có thể buông tôi ra.” LQĐ

Anh kề sát cô, hương bạc hà nam tính thuộc về anh từ từ thấm vào tim gan cô, cô không thể nói thích cũng chẳng thể nói không thích, bây giờ trong lòng cô nhớ lời anh vừa uy hiếp cô.

Đồng tử như đêm đen của anh thoáng hiện vẻ bất đắc dĩ và cưng chiều, giữ gò má cô, trong lòng thầm than nhẹ, ngón tay với những khớp xương rõ rệt phủ lên mu bàn tay cô, anh lau cồn sát trùng cho cô, một tay khác ôm eo cô không cho cô rời đi.

Phảng phất thời gian trôi qua như nửa thế kỷ rồi, ngón tay Bách Lý Hàn Tôn nới lỏng bông cồn sát trùng, lỗ kim phía dưới đã không còn rỉ máu, anh mới ném bông cồn sát trùng đi, sau đó quay mặt cô hướng về mình. 

“Đừng nóng giận! Không phải tôi không tôn trọng em, bây giờ em là tôi ôm cứu về, thân thể của em từ nay về sau không phải của một mình em, nó đã hoàn toàn thuộc về tôi, sau này cho dù là em, tôi cũng không cho phép em tổn thương nó!” Giọng trịnh trọng và bá đạo có lực vang lên bên tai cô.

Cố Tuyết Y ngưng mắt nhìn anh, mặt trắng noãn lộ thần thái lạnh nhạt, nhưng trong lòng lại giống như sóng lớn cuồn cuộn.

Khóe môi anh khẽ mỉm cười, trong mắt ẩn chứa hào quang hạnh phúc, đây là lần đầu tiên cô thấy Bách Lý Hàn Tôn cười xán lạn như thế, trong nụ cười còn thêm vài phần trẻ con ngang ngược.

Tay anh nhẹ nhàng đặt lên mặt cô, ngón tay dịu dàng xoa mặt cô, da thịt cô trơn bóng như lụa, phảng phất như nước chảy qua những kẻ hở giữa ngón tay anh, “Khi tôi nhìn thấy cả người em toàn là máu đứng trong
thang máy, ánh mắt trống rỗng, thật sự khiến người ta cảm thấy sợ hãi.”

Cảm thụ được nhiệt độ trên mặt cô, nỗi sợ trong lòng anh bị đè xuống từng chút một, an ủi từng chút một.

Cô yên lặng nhìn anh, đồng tử tĩnh mịch như đại dương sâu lắng thoáng hiện vẻ phức tạp. Lồng ngực cô phập phồng biên độ nhỏ, khi cô sa vào vực sâu vô hạn vô biên kia, cô cảm giác anh gọi cô, anh đứng đó đưa tay kéo cô ra khỏi bóng tối sâu thẳm, cứu cô ra ngoài.

“Từ nay về sau tôi ở đâu thì em theo đó, một mình em thật sự không an toàn.” Lời này của anh thốt ra tránh không khỏi sự bá đạo.

“Tôi không phải trẻ con, sau này tôi sẽ chú ý.” Cánh môi cô hơi mỉm cười, nếu không nhìn kỹ sẽ không thấy.

Chỉ sợ ngay cả chính cô cũng không biết tại sao mình lại cười.

Bách Lý Hàn Tôn chăm chú nhìn cô, cằm kiêu ngạo rốt cuộc không còn căng cứng, ẩn chứa sự dịu dàng, anh đưa tay ôm người cô, ngũ quan tuấn mỹ như thần Apollon, giờ phút này trên người anh bao phủ ánh sáng ấm áp.

Anh thật sự vô cùng vui vẻ, cuối cùng cô bắt đầu tiếp nhận anh, không giống như nhím con lúc trước, toàn xù lông đâm anh.

Hôm nay Cố Tuyết Y mất không ít tinh lực, nương theo hương bạc hà nhàn nhạt, mí mắt cô càng lúc càng nặng trĩu, không chống đỡ lại cơn buồn ngủ cô bất tri bất giác ngủ trong ngực Bách Lý Hàn Tôn.

Bách Lý Hàn Tôn phát hiện người trong ngực an tĩnh như vậy, từ từ dịch người, thấy cô không hề phòng bị ngủ trong ngực anh, khóe môi anh không tự chủ cong lên mỉm cười, nụ cười xán lạn còn hơn cả ánh mặt trời.

Anh lẳng lặng ngắm vẻ mặt cô lúc ngủ, nhẹ nhàng 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện