Khi hai người họ còn cách nhau chừng hai mét, số 8 dừng bước, dùng giọng điệu làm quen hỏi thăm: "Thẻ manh mối viết gì thế? Cô nói ra đi, chúng ta cùng thương lượng".
"Anh là người hành tinh nào?" Số 9 âm thầm đề phòng.
Số 8 lập tức im bặt.
Đây là đề bài mất mạng, trả lời không đúng sẽ xong đời.
"Đã không chịu nói thì không còn gì để thương lượng hết".
Số 9 chuẩn bị tính đường rút lui.
Số 8 muốn biết manh mối, nhưng lại không dám báo mình là người hành tinh nào, vẻ mặt như ăn trúng mướp đắng.
Đúng lúc này, cách đó không xa có hai người một trước một sau chạy tới.
Chuyện gì thế này? Số 9 nhíu mày, càng dán chặt lưng vào vách tường hơn.
Hứa Giai cẩn thận suy nghĩ, tình huống 1 đấu 11, khắp nơi đầy người sao Hỏa.
Không đến giờ phút cuối cùng, cô không thể ra tay được.
Bởi vì một khi cô ra tay loại người chơi đội sao Hỏa, thì cô sẽ biến thành phần tử đáng nghi, người người quan tâm, muốn diệt trừ cô.
Thế là cô dứt khoát chạy thẳng về đằng trước, số 12 như thú cưng chạy theo sau.
Trên đường đi cô cũng không quên tìm kiếm mục tiêu, có ý muốn mượn đao giết người.
Vất vả lắm mới phát hiện hai người chơi mới, cô lập tức tiến lại, làm bộ mình kiệt sức rồi, không thể chạy nổi nữa, lăn ra ngã ngồi dưới đất.
"Hành tinh nào thế?" Số 9 thấy một người đuổi, một người chạy, nên tự cho hai người họ là hai thành viên đội ngũ khác nhau.
"Tôi, sao Hỏa".
Hứa Giai thở không ra hơi, dứt khoát ngồi dựa vào góc tường.
Sau đó cô mang theo ánh mắt chờ mong nhìn số 8 và số 9, dường như đang thỉnh cầu họ đến giúp sức.
Đồng đội? Sắc mặt số 9 bớt cảnh giác hơn, tiếp tục hỏi thăm, "Sao người kia lại đuổi theo cô?"
Hứa Giai lộ ra vẻ mặt không biết nên nói thế nào, thở hổn hển đáp: "Anh ta ở ngay trước mặt tôi, tự tay xé bảng tên của hai người sao Hỏa, nhưng anh ta vẫn khăng khăng mình là người sao Hỏa.
Tôi định bỏ đi thì anh ta lại đuổi sát không tha, giống như muốn giết người diệt khẩu."
Vẻ mặt số 8 lộ ra sự nghi ngờ, trong lòng cũng có cảm giác quái lạ.
Tại sao cô gái số 2 kia lại không có tính toán gì? Lỡ đâu đứng trước cô ta không phải đồng đội sao Hỏa thì thế nào? Sao cô ta dám yên tâm cầu cứu?
Đôi mắt số 9 liếc ngang đảo dọc, nhếch miệng thành một nụ cười xấu xa, chậm rãi nói: "Tiếc quá, tôi là người sao Thủy, không thể cứu được cô".
Hứa Giai ngẩn ngơ, dường như đã bị ngạc nhiên và sợ hãi.
Nhưng thực ra trong lòng cô đang oán thầm, cô gái à, cô đừng nói linh tinh nữa, sao Thủy chỉ có mình tôi đến dự thi.
Cô là người sao Thủy thì tôi là người sao nào?
Số 8 vỗ đùi, vui mừng khôn xiết: "Cô là người sao Thủy sao? Sao không nói sớm? Tôi cũng thế này! Vậy thì chúng ta dùng chung thẻ manh mối thôi, chúng ta là đồng đội mà".
Hứa Giai lạnh mặt, đứng dậy, lùi từng bước về phía sau, hiển nhiên đã có thái độ thù địch.
Số 12 từ phía sau đuổi tới, nghe thấy hai người chơi tự giới thiệu mình là người sao Thủy, lập tức nói: "Tôi là người sao Hỏa thật mà! Hiện giờ tôi sẽ xé bảng tên của đám sao Thủy này chứng minh trong sạch".
Lúc này, số 9 mới cong miệng cười.
Cô nàng nhàn nhã bảo: "Anh bị lừa rồi, tôi là người sao Hỏa.
Vừa rồi tôi cố ý nói mình là người sao Thủy, chỉ vì muốn thăm dò người khác thôi".
"Số 2 nghe thấy tôi là người sao Thủy thì lập tức lùi về sau, có thể thấy được cô ấy đúng là người sao Hỏa., không hề chào đón người sao Thủy".
"Còn anh" Số 9 liếc mắt nhìn số 8, lộ ra vẻ mặt cười như không cười: "Nghe thấy có đồng đội ở đây, anh lập tức không chờ nổi nữa, thẳng thẳn khai ra thân phận của mình".
Mí mắt số 8 giật bắn.
Anh ta chỉ muốn xem thẻ manh mối, nên mới cố ý nói mình là đồng đội của số 9.
Ai ngờ số 9 lại lừa anh ta một vố!!
Em gái cô! Đừng chơi xấu thế chứ! Số 8 bực bội không thôi.
"Tôi muốn có thẻ manh mối nên mới cố ý nói mình cùng đội với cô, nhưng thực ra là không phải".
Số 8 còn có ý muốn giải thích.
"Giờ mới đổi lời, anh nghĩ tôi sẽ tin hả?" Số 9 lạnh lùng nói.
Số 12 chủ động xông lên, xé bảng tên của số 8.
Số 8 tức giận, thở hổn hển bảo: "Các người tự nhìn đi, bên trong viết cái gì?"
Số 12 lật bảng tên lên xem, hai chữ Sao Hỏa đập thẳng vào mắt.
Số 12 muốn diệt người sao Thủy, chứng minh thân phận sao Hỏa của mình: "..."
Số 9 cho rằng mình đã tóm được đuôi của đối thủ, âm thầm tự đắc: "..."
Chỉ có mình Hứa Giai mừng thầm trong lòng, nhưng trên mặt vẫn rất bình tĩnh.
Số 8 chửi ầm lên, "Một đám heo! Các người thế mà tự tay loại hết bốn người sao Hỏa! Đám sao Thủy kia đúng là nằm không cũng thắng!"
Số 12 quay đầu, bắt đầu đổ lỗi, "Mấy người bảo anh ta là người sao Thủy mà?"
Thêm một tình huống ngoài ý muốn, anh ta lại loại thêm một đồng đội, tội danh này còn cách nào rửa sạch nữa không?
"Số 8 là đồng đội, tôi cũng bất ngờ".
Sắc mặt số 9 hơi mất tự nhiên.
Rõ ràng cô nàng đã khẳng định, tin tưởng đối phương là đối thủ một trăm phần trăm, nhưng cuối cùng lại là đồng đội, đúng là quá xấu hổ.
"Thẻ manh mối số 8 nhắc đến đâu? Tôi có thể xem một chút không?" Hứa Giai hỏi thăm số 9.
Số 9 rất tự nhiên đưa thẻ manh mối cho số 2, cũng giải thích: "Tấm thẻ này chưa chắc đã là thật.
Tôi vừa mới tìm được thẻ, số 8 đã xuất hiện ngay trước mặt, còn giải bộ như muốn tôi cắn câu.
Bởi thế nên tôi mới nghi ngờ anh ta không có ý tốt".
Hứa Giai nhìn chằm chằm tấm thẻ manh mối khoảng chừng ba giây, đầu óc cũng choáng váng.
Cái quái gì thế này? Quá mức trừu tượng!
"Xem không hiểu đúng không?" Số 9 nhún