Số 10 tâm tình không ra gì, cũng nhảy ra chen một chân vào: "Thêm tôi nữa!"
Nhạc Lâm, "..."
Cho nên cuộc chiến tranh giành vị trí thứ 3 sắp biến thành trò chơi bịt mắt đặt cược, người thắng hoàn toàn dựa vào may mắn?
Số 6 tán thưởng: "Tốt! Chúng ta thi đấu, hai người họ đặt cược, đúng là rất kích thích!"
Số 7 không muốn có phản ứng gì với cô nàng thích kiếm chuyện này nữa.
Hắn ta ngồi im tại chỗ hít thở lấy lại bình tĩnh, thề phải cướp được quyền tham gia thi đấu.
Quá trình đăng ký bắt đầu.
Sắc mặt mọi người ai nấy cũng đều nghiêm túc, không hẹn mà cùng đè xuống nút đăng ký.
Chốc lát sau, hệ thống tuyên bố: "Người chơi số 4 và người chơi số 7 đăng ký thành công.
Người tham gia thi đấu đã được xác nhận, xin mời các người chơi đặt cược".
Số 6 sâu sắc cảm nhận được rằng, hệ thống đăng ký đã ăn gian.
Nếu không dựa vào tốc độ tay của cô nàng, sao có thể không được lựa chọn ngay trúng lúc này chứ?
"Cô không còn chip để cược nữa rồi, ngồi im đó đi".
Số 7 nhắc nhở.
"Không!" Số 6 quật cường hất cằm lên.
Số 7 là một người đàn ông trưởng thành, nên không so đo với phụ nữ.
Nếu như anh ta là một cô gái nhỏ, chắc lúc này đã không nhịn được tiến lên đánh nhau rồi.
Hai người tham gia trò chơi nhìn nhau, ngầm hiểu ý định của đối phương – Hai người đều tự cược cho chính mình, dựa vào thực lực để chiến thắng, nhất định không cho số 9 có cơ hội.
Sau khi tất cả các người chơi đặt cược thành công, hai người đi đến đứng ở giữa, đối mặt với nhau.
Số 7 hỏi, "Anh muốn ra gì?"
Nhạc Lâm trầm ngâm một lát, trả lời, "Đá".
"Vậy tôi sẽ ra vải".
Số 7 không chút nghĩ ngợi nói.
"Được." Nói thì nói như vậy, nhưng Nhạc Lâm lại nhanh chóng tính toán trong lòng.
Đối phương nói ra vải, nếu như hắn ta nói thật thì mình phải ra kéo.
Nếu như hắn ta nói dối, cố ý gài bẫy dụ dỗ mình, thì chắc chắn hắn ta sẽ đá để thắng kéo.
Nói cách khác, số 7 sẽ ra vải hoặc là đá.
Nếu Nhạc Lâm ra vải thì chắc chắn sẽ không thua.
Thế là trận thứ nhất, Nhạc Lâm ra vải, số 7 ra đá.
Nhạc Lâm dẫn trước một ván.
"Ba trận thắng hai, tiếp tục." Số 7 không quan tâm cho lắm, "Trận hai anh ra gì?"
"Kéo." Nhạc Lâm không chút do dự.
"Tôi vẫn sẽ ra vải." Số 7 bình chân như vại.
Nhạc Lâm nhanh chóng suy tính.
Đối phương đã thua một ván, chắc chắn sẽ thay đổi sách lược.
Thật sự hắn sẽ ra vải sao? Hay là còn có dự tính khác?
Càng nghĩ càng không hạ được quyết tâm, Nhạc Lâm dứt khoát tiếp tục ra vải.
Nào ngờ lần này số 7 lại ra kéo, số 7 chiến thắng.
Nhạc Lâm hơi chùng xuống, quả nhiên đã có đối sách rồi sao?
Trong khi hắn còn đang cân nhắc, số 7 lại bình tĩnh tỏ vẻ: "Đừng suy nghĩ nữa, tùy tiện mà chơi đi.
Tôi phân tích hồi lâu, đưa ra được một kết luận là, hai người chơi đều có IQ cao không thích hợp mang theo đầu óc để chơi loại trò chơi thế này".
Hai người ai cũng có ý đồ phân tích bước kế tiếp của đối thủ, nhưng vấn đề là đối thủ của mình hiện tại đầu óc cũng rất minh mẫn, rốt cuộc bước nào mới là bước cuối cùng? Quá khó đoán.
Thế thì dứt khoát không dùng đến đầu óc nữa, nghĩ gì ra đó là xong.
Nhạc Lâm, "..."
Nghe thế, số 6 cười nhạo, vẻ mặt hiện rõ sự khinh thường.
Nhạc Lâm rất tò mò: "Tất cả đều dựa vào sự may mắn, vậy thì hai người chúng ta tranh đoạt vị trí thi đấu để làm gì?" Cứ để số 6, số 10 lên sân khấu làm trò chẳng phải cũng được hay sao.
"Bởi vì cho dù thua, cũng muốn dựa vào chính mình?" số 7 nói câu này với giọng điệu không xác định cho lắm.
Nhạc Lâm: "Anh nghiêm túc đấy à?"
Số 7 nhìn trời, "Bởi vì hai chúng ta cùng thi đấu, khó có thể phân thắng bại, cho nên tôi mới sửa lại cách chơi.
Nếu người đứng đối diện tôi là số 6, chắc chắn tôi có thể dùng chỉ số thông minh chèn ép cô ấy, chứ không phải dựa vào may mắn mịt mờ này".
Số 6 hừ lạnh một tiếng, cô nàng không đồng tình với ý kiến này.
Chẳng qua cô nàng biết rằng tại mình có ý đồ gây rối nên số 7 tức giận, chỉ mặt nhắc tên mình, thế nên không nói thêm lời nào.
Bởi vì cô nàng chính là người gây sự trước mà!
"Đừng lề mề nữa, tốc chiến tốc thắng đi".
Hứa Giai thúc giục.
Nhạc Lâm đang đứng ở vị trí thứ 3, có 60 chip.
Cho dù hắn cược toàn bộ thì cũng chỉ tăng gấp đôi, có được 120 chip.
Coi như được tặng thêm 5 chip thưởng, thì cũng chỉ có 125 chip.
Bởi thế Hứa Giai không hề quan tâm ai thắng ai thua, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trò chơi, về nhà đi ngủ.
Dựa vào chỉ số thông minh đi đến tận trò chơi cuối cùng, lại phải sử dụng may mắn để quyết định thắng thua...!Nhạc Lâm không còn gì để nói.
Càng làm cho hắn bực bội hơn chính là...!mỗi lần gặp Hứa Giai, may mắn của hắn lại chạy đâu không biết.
"Đến đi".
Nhạc Lâm hít sâu một hơi, quyết định dứt khoát chơi nốt trận cuối.
Nếu như bất hạnh thua cuộc...! Từ nay về sau hắn sẽ nhớ bài học cuộc đời này, mau mau tránh xa con quỷ xui xẻo Hứa Giai.
"Đá kéo vải!"
Vừa dứt lời, hai người đều ra tay.
Nhạc Lâm ra kéo, số 7 ra vải, Nhạc Lâm chiến thắng.
"Ôi, may mắn vẫn kém một chút".
Số 7 tiếc nuối than thở.
"Sao có thể hoàn toàn giao kết quả cuối cùng cho vận mệnh?" Nhạc Lâm dịu dàng mỉm cười: "Tôi đang nghĩ, không biết anh có bị mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế không, anh đã ra đá, ra kéo, có khi nào lần này anh sẽ ra vải.
Không ngờ anh lại phối hợp đến vậy, ra vải thật".
Số 7, "..."
Thực ra trước khi trận thứ 3 bắt đầu, trong đầu hắn ta đúng là chỉ có vải, chưa từng sinh ra ý nghĩ khác.
Rối loạn ám ảnh cưỡng chế giai đoạn cuối, có lẽ là chỉ những người như hắn ta.
"Chúc mừng anh đã chiến thắng".
Mặc dù thua trận nhưng số 7 vẫn không mất phong độ.
"Anh thật sự rất khó đối phó".
Nhạc Lâm cũng than thở.
"Tất cả người chơi ở chỗ này ai cũng khó đối phó".
Số 7 ám chỉ.
"Có những người quá khó, có thể bỏ qua không tính".
Nhạc Lâm không hứng thú khiêu chiến với độ khó cao.
"Cuối cùng cũng kết thúc rồi".
Hứa Giai kích động.
Mặc dù đã nhận được phần thưởng rất nhiều lần, thế nhưng cô vẫn không nhịn được, cảm thấy rất vui sướng!
Trận đấu thứ ba kết thúc.
Hệ thống thông báo: "Người chơi số 4 chiến thắng, kết quả đặt cược của những người chơi khác như sau:
Người chơi số 1, đặt cược cho người chơi số 7 chiến thắng, đặt cược 34 chip, số chip hiện tại 126.
Người chơi số 4, đặt cược cho người chơi số 4 chiến thắng, đặt cược 60 chip, số chip hiện tại 120.
Người chơi số 7, đặt cược cho người chơi số 7 chiến thắng, đặt cược 55 chip, số chip hiện tại 0.
Những người chơi còn lại bỏ quyền đặt cược, số chip vẫn giữ nguyên".
Hứa Giai sững sờ, vô thức nhìn về phía Tề Viễn.
Cậu ấy đã vững vàng ở vị trí thứ nhất, còn đặt cược làm gì? Còn thua nhiều đến thế...
"Hệ thống xin thông báo kết quả cuối cùng------
Người chơi xếp thứ nhất – người chơi số 2, 130 chip.
Người chơi xếp thứ hai – người chơi số 1, 126 chip.
Người chơi xếp thứ ba – người chơi số 4, 125 chip."
Hứa Giai mặt không biểu cảm, nghĩ thầm, người nào đó tính toán cũng coi như không tệ.
126 chip, vừa vặn có thể tặng vị trí thứ nhất cho cô, lại không đến mức mất đi vị trí thứ hai.
Thế nhưng mà...!cô có nói là mình muốn vị trí thứ nhất lúc nào đâu?
Nếu như muốn đoạt vị trí thứ nhất, chắc chắn cô sẽ tiếp tục chém giết, chứ không cần cậu ấy nhường.
Hứa Giai lòng tràn đầy bất lực, Tề Viễn lại giả bộ làm tịch than: "Ôi, chủ quan rồi".
Vẻ mặt Hứa Giai lạnh