Cùng lúc đó, đường dây của Tư Hải đang bận vì cô bé đang liên hệ với Tề Viễn.
"Anh có ý định gì? Cũng muốn tranh số 1 sao?" Tư Hải hỏi thăm.
"Tôi chọn số 3, 50.000".
Tề Viễn nghiêm mặt nói, "Mặc kệ cô định lựa chọn con số nào, nhớ tránh số 3 đi là được".
Tư Hải hơi ngạc nhiên: "Thật sao? Chẳng lẽ anh không biết..."
Tề Viễn cắt ngang: "Tôi biết, hai người cùng chọn số 3 tương đương với bốn người cùng chọn số 1, số phí nhiệm vụ nhận được đều là 25.000.
Thế nên nếu không muốn cùng xong đời thì cô chọn cái khác đi".
Tư Hải âm thầm suy nghĩ, nếu Tề Viễn không nói láo, quyết tâm chọn số 3 thật thì đúng là nếu cô chọn số 3, cả hai đều sẽ xong đời.
"Tôi biết, tôi sẽ tránh số 3." Cuối cùng, Tư Hải lựa chọn lùi bước.
"Nói thực ra, tôi cảm thấy người chọn số 2 còn nhiều hơn".
Tề Viễn có ý định dụ dỗ người ta chọn số 1.
Tư Hải nhàn nhạt nói, "Từ khi mới bắt đầu tôi đã quyết định chọn 1 trong hai số, số 1 và số 4".
"Số 1 đi." Tề Viễn thuận miệng nói, "Nếu như có người muốn chọn cùng phương án với cô, cô mà chọn số 4 thì chẳng khác gì bỏ quyền thi đấu".
"Cám ơn đề nghị của anh, tôi sẽ cân nhắc." Nói xong, Tư Hải kết thúc cuộc trò chuyện.
Tề Viễn tiếp tục gọi cuộc điện thoại kết tiếp, cũng báo cho nhóm đối thủ cạnh tranh, hoặc là cùng nhau xong đời, hoặc là đừng chọn số 3 nữa.
Nhưng sau khi Lâm Hi nghe được, anh ta lại có phản ứng khác: "Anh muốn chọn số 3 sao? Vậy thì tôi cũng chọn số 3".
"Đừng làm bừa nữa".
Sắc mặt Tề Viễn nghiêm túc: "Anh vốn không phải kẻ làm chuyện theo cảm tính".
Vì quấy rầy anh mà bỏ thắng lợi? Đây chắc chắn không phải chuyện Lâm Hi sẽ làm.
Bầu không khí giữa hai người im lặng như chết.
Hơn nửa ngày sau, giọng nói của Lâm Hi mới mang theo mấy phần bất đắc dĩ truyền tới: "Hỏng rồi, bị nhìn thấu rồi".
Nhưng giọng điệu không có chút hoang mang nào, dường như không hề lo lắng.
"Cho nên tôi đã nhận số 3 rồi, anh vẫn nên chọn số 1 đi thôi!" Tề Viễn không chịu trách nhiệm đề cử: "không thì số 4 cũng rất tốt".
Lâm Hi đột nhiên hỏi, "Số 2 thì sao? Sao anh không nhắc tới?"
Tề Viễn khẽ cười một tiếng, "Lựa chọn này chưa hề xuất hiện trong dự tính của tôi."
Muốn kích thích thì nên chọn số 1.
Muốn ổn định thì nên chọn số 3.
Muốn lén lút một mình thì nên chọn số 4.
Còn số 2, nói dễ nghe là một lựa chọn cân đối, nói khó nghe thì là chẳng có gì đặc sắc.
"Chỉ cần không chọn số 3, anh muốn chọn gì thì chọn".
Tề Viễn nói tới nói lui vô cùng thoải mái.
Lâm Hi cười ha ha, cúp điện thoại.
Trong lòng anh ta nghĩ, không hề suy nghĩ tới số 2? Nói đùa à! Dụ dỗ người ta chọn số 1, một mình mình độc chiếm số 2, đây mới hành động bình thường.
Nhưng mà...!Lâm Hi nhíu mày, những người khác cũng một mực chọn số 1, có thể nào cũng đang mang theo tâm tư giống nhau? Cuối cùng lại tụ họp hết lại số 2?
"Có quá nhiều khả năng".
Anh ta vuốt vuốt mi tâm, cảm thấy hơi đau đầu.
Thời gian trôi qua, mười phút đồng hồ sắp hết, sáu người chơi vẫn đang liều mạng thuyết phục nhau.
Tề Viễn uy hiếp, "Tôi nhất định sẽ chọn số 3, không muốn chết cùng chỗ thì tránh ra".
Hứa Giai nửa thật nửa giả nói, "Nói không chừng cuối cùng phần lớn người chơi đều chọn số 2, thế thì chọn số 1 vẫn hời hơn".
Ý đồ dụ dỗ người khác chọn số 1 rất rõ ràng.
Tư Hải cảm thấy rất mệt mỏi, "Nghĩ nhiều đau não quá, không bằng ném xúc xắc quyết định đi".
Nhạc Lâm chém đinh chặt sắt nói, "Tôi chọn số 1, ai sợ chết thì đừng theo".
Tiểu Doãn cũng dùng giọng điệu nghiêm túc khác hẳn bình thường, "Tôi cũng nghiêm túc, tôi muốn chọn số 1".
Cuối cùng là Lâm Hi: "Nghe xong lời mấy người, tôi cảm thấy chọn bất cứ con số nào cũng xong đời".
Mọi người: "..."
Thời gian tới, sáu người chơi ai lo thân người đó tự lựa chọn.
Số 1, phí nhiệm vụ 100.000, Nhạc Lâm, Tiểu Doãn, Lâm Hi, ba người chia đều nhau, mỗi người 3333 3,3 tệ.
Số 2, phí nhiệm vụ 70.000, một mình Hứa Giai độc chiếm.
Số 3, phí nhiệm vụ 50.000, một mình Tề Viễn độc chiếm.
Số 4, phí nhiệm vụ 40.000, một mình Tư Hải độc chiếm.
Nói cách khác, ba người chơi chọn phương án số 1 tạm thời xếp cuối.
Tiểu Doãn cảm thấy cả người đột nhiên bị rút hết sức lực.
Cô nàng bất lực nói: "Không phải đã nói rồi à, tôi chọn số 1, không muốn chia đều thì đừng tới".
Nhạc Lâm im lặng một lát, sau đó nói: "Tôi cũng nói mình nhất quyết phải chọn số 1, vốn cho rằng cô sẽ biết điều tránh đi..." Ai ngờ có hai người cũng quyết tâm đến vậy.
Biết điều cái em gái anh ấy! Sao chính anh không tự biết điều đi? Lòng Tiểu Doãn tràn đầy căm phẫn.
Lâm Hi thở dài một tiếng, "May mà chọn số 1."
Ánh mắt Tiểu Doãn như đao, trong lòng tự nhủ ba người họ đều hạng bét, có gì mà tốt chứ? Bỗng nhiên cô sững người, nhớ ra chuyện khác.
Trừ Lâm Hi ra, số 1 có hai người, số 2, 3, 4 cũng đều đã có người chọn.
Nếu như Lâm Hi chọn số 2, phí nhiệm vụ chỉ còn lại 35.000.
Nếu anh ta chọn số 3, thì phí nhiệm vụ nhận được là 25.000.
Chọn số 4 còn thảm hại hơn, chỉ có 20.000.
Xem ra con số 33.333,33 này cũng là một kết quả không tồi.
Tiểu Doãn im lặng.
Quả nhiên đúng như Lâm Hi nói, muốn chọn số khác cũng không được.
Với anh ta mà nói kết quả lúc này đã là không tệ.
Hàng chữ to màu vàng kim tiếp tục giới thiệu: "Hiện tại các bạn đang bị giam giữ trong đĩa quay địa ngục, nếu muốn thoát khỏi nơi này thì phải hoàn thành tất cả các trò chơi.
Mỗi một trò chơi các bạn có thể đặt cược, người có nhiều tiền nhất sẽ thành người chiến thắng.
Khi hệ thống đang thông báo, có vài chiếc đĩa quay xuất hiện.
"Chú ý 1: Tiếp theo các bạn sẽ trải qua ba trò chơi.
Cho dù là chiến thắng hay thất bại thì người dự thi đều không nhận được phần thưởng".
"Chú ý 2: Trước mỗi vòng trò chơi, người chơi đưa ra kết quả dự đoán, cũng quyết định số tiền đặt cược của mình.
Dự đoán chính xác, tiền cược tăng gấp đôi.
(Cược 10.000, dự đoán chính xác nhận lại 20.000).
Nếu dự đoán sai, số tiền đặt cược bị thu lại.
Nếu bạn khó đưa ra được quyết định có