Trước đó vài giờ, Thạch Khâm trở về biệt thự, trong lòng anh bây giờ có rất nhiều điều để chất vấn Hà Lương. Anh nhanh chóng đi đến phòng của Hà Lương, không nói không rằng gì mà cứ như vậy mà xông vào. Bây giờ ông ta đang ngồi trên ghế mà hưởng thụ nhạc cổ điển và rượu vang. Ông ta cứ như là không biết chuyện gì mà bình thản khiến người khác chịu không được mà. Thạch Khâm bước nhanh chóng đến trước bàn, đập tay thẳng lên bàn mà chất vấn ông ta.
"Cha, cha chỉ dặn con gây khó dễ cho Phong Lãnh Hàn thôi. Giờ sao thành ám sát rồi."
Nhìn thấy thái độ chất vấn này của anh, Hà Lương vẫn bình thản ngồi hưởng thụ âm nhạc, ánh mặt nhìn con trai thông qua ly rượu màu đỏ. Lắc lắc vài hồi, ông ta bỏ chiếc ly xuống rồi nói với anh.
"Thạch Khâm, con mới tham gia vào Hà gia chưa lâu nên ta sợ con không xuống tay. Kế hoạch được thay đổi vào phút chót nên ta không báo với con trước."
"Vậy thì tại sao hai kẻ đó lại nhắm vào Kim Tử Đằng chứ, cha biết cô ta sẽ tới sao.". Đọc truyện tại { TrumTruy en.c om }
Hà Lương không nói gì, nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Thạch Khâm, cuối cùng thì ông cũng đã phát hiện ra sơ hở của anh. Không uổng công ông ta thay đổi kế hoạch vào phút cuối.
"Thạch Khâm, con biết Kim Tử Đằng từ trước rồi phải không."
Một câu hỏi đột ngột này của Hà Lương, Thạch Khâm có chút hoảng hốt. Mọi chuyện đang diễn ra thuận lợi nhưng giờ mà để ông ta phát hiện ra thì công sức của anh sẽ đổ sông đổ biển. Không thấy anh trả lời, Hà Lương cười lớn mà lòng cảm thấy hả hê. Không ngờ cả ông và con trai đều phải lòng một người con gái. Mà còn là ruột thịt nữa chứ, thật là tạo nghiệp mà. Giây sau, ông ta lập tức nắm lấy ly rượu mà bóp nát nó ra thành từng mảnh. Đối với ông, Tử Đằng chính là tội đồ đã gây nên cái chết của mẹ cô.
Thạch Khâm trong lòng thất kinh nhưng vẫn phải bình tĩnh, quả nhiên là ông ta đã phát hiện ra. Kế sách cần phải đổi lại. Hà Lương sau khi bóp nát ly thủy tinh, liền chỉ tay thẳng mạch vào mặt anh mà mắng.
"Thạch Khâm, ta cấm con có bất kỳ mối quan hệ với nó. Nó chỉ là một đứa nghiệp chủng tạo nghiệp khiến mẹ nó chết."
Thạch Khâm ngay cả muốn phản bác lại cũng không thể, Hà Lương càng ngày càng trở nên điên cuồng, muốn ông ta quay đầu bây giờ lại là một chuyện khác. Thạch Khâm im lặng một hồi, rồi