Nguyệt Nhi không biết phải làm thế nào để đối phó với hai kẻ lưu manh. Nếu giờ cô bé mà chạy thì thế nào cũng nguy hiểm cho mà xem. Đang không biết phải làm thế nào, Hiếu Sâm đã quay về. Từ xa cậu đã thấy hết mọi việc, chúng không ngừng trêu Nguyệt Nhi, đã vậy còn nói những câu lỗ mãn khiến cậu không nhịn được cơn tức, liền tứ sau bước tới vừa che lấy mắt của Nguyệt Nhi, vừa nói nhỏ vào tai cô bé.
"Nhắm mắt lại."
Nguyệt Nhi có phần hơi sững người, nghe một hồi cô bé liền nhận ra đó là giọng nói của Hiếu Sâm. Cậu đã quay trở lại. Nhưng chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, mắt của cô bé đã bị cậu che lại, cô bé cũng chỉ có thể làm theo.
Thấy Nguyệt Nhi đã ngoan ngoãn làm theo lời, Hiếu Sâm mới yên tâm bước tới gần hai tên lưu manh kia. Hai tên lưu manh thấy Hiếu Sâm đang bước tới gần bọn chúng một cách chậm rãi, tiện tay khởi động lại một chút, húng cảm thấy hơi hoảng, không lẽ cậu định đánh nhau ở đây.
"C...cậu định làm gì vậy hả...Định đánh người ở nơi công cộng này sao..."
Hiếu Sâm không thèm nghe tên lưu manh kia nói, vẫn chậm rãi tiến từng bước tới trước mặt hắn. Cậu khinh bỉ nhìn hắn mà nói.
"Đánh mày, tao lại sợ bẩn tay. Nhưng mày yên tâm, tao vẫn còn cách khác để xử mày."
Hiếu Sâm mặt không biến sắc, lạnh lùng rút nhanh con dao bạc trong túi áo của cậu ra cắm thẳng xuống dưới đất không chút lưu tình. Đây là con dao của Chấn Nghiêm tặng cậu trong lần anh bị lộ thân phận và phải nằm viện, cậu có tới thăm người anh rể này. Vì thấy con dao của Justin khá đặc biệt nên cậu đã cảm thấy thích thú với nó. Và thế là Chấn Nghiêm liền cho người đặc biệt cho người làm món quà này để tặng cậu. Và thế là Hiếu Sâm cứ mỗi lần đi ra ngoài rảnh rỗi đều mang nó đi theo. Cậu nhìn xuống con dao bạc này ra nói với hai tên kia.
"Chỉ cần mày phế cái tay mày vừa chạm vào em ấy, thì tao sẽ bỏ qua cho mày, còn không..."
Hai tên kia nghe xong, chúng đã bắt đầu cảm thấy hoảng. Làm gì thì làm chứ, nếu phế tay chúng bằng con dao đó thì chẳng khác nào đau đến tận xương tủy cả. Cậu cũng không lắm lời, nếu bọn chúng đã không làm vậy thì đừng trách cậu. Hiếu Sâm cầm lấy con dao trên mặt đất, một nhát chém nhanh xuống mặt đất xuyên qua lòng bàn tay của tên kia. Đến cầu xin cũng không cho chúng làm, như vậy cũng đã quá tàn nhẫn rồi. Tên kia bị đâm liền hoảng sợ mà la làng lên, một nhát nhanh chóng hạ xuống xuyên qua bàn tay của hắn, máu bắt đầu chảy ra như nước vậy.
Đây có lẽ là điều mà lần đầu tiên làm. Có lẽ vì Kim gia là gia tộc hắc đạo, cho