Mặc dù ở Ân gia phải tuân thủ giờ giấc một cách quy củ nhưng Sở Nghinh vẫn cảm thấy khá tốt, ít nhất nếu cô ở đây thì sẽ không còn gặp người đàn ông kia nữa, tạm thời cũng yên ổn được một thời gian.
Ân Viêm từ lúc rời đi thì cô không còn thấy hắn về nữa, đến cả bữa cơm tối mà cũng chẳng thấy mặt, cũng may là cô còn có Ân Điềm làm bạn nên lúc ngồi ăn cơm với những người mang danh gia đình nhưng lại vô cùng thù địch, bữa tối nay cô cũng không thấy Ân lão phu nhân xuất hiện, có vẻ như bà lão vẫn còn phiền muộn vì chuyện trang phục mừng thọ, cô càng phải nhanh chóng làm kịp trong hai ngày.
Cô không phải Ân Viêm nên không thể đối phó với những câu mang đầy thử thách khiêu chiến ngầm của từng người một trên bàn ăn, không ngờ là Lý Huệ Tử lại liên tục nói đỡ cho cô.
Thế nhưng ngược lại thì bà liên tục đá động đến chuyện sinh con, khiến cô không cách nào nuốt trôi được.
........!
Điện thoại của Ân Viêm đã tắt từ lúc vào phòng bao, đó chính là quy tắc chung của hắn với những người bạn của mình, những lúc uống rượu với nhau thì không để bên ngoài làm phiền.
Bên trong phòng bao đang diễn ra một bữa tiệc thác loạn, những cô gái được chọn vào phục vụ mang cái mác rót rượu nhưng thực chất lại là công cụ thỏa mãn thú tính của những người đàn ông có mặt ở đây.
Từ sofa đến dưới sàn, hình ảnh những cơ thể nam lẫn nữ trần truồng như nhộng quấn chặt vào nhau không còn gì là lạ nữa, bọn họ chẳng cần kiêng dè ánh mắt của những người ngồi đây mà phóng túng hết mình, những thứ âm thanh của sắc dục đã chiếm trọn hết không gian của căn phòng này.
Khác với những gã đàn ông đang bận rộn cày cấy kia thì trên bàn rượu vẫn còn ba người đàn ông trang phục còn dính trên người, mặc dù cúc áo cũng đã cởi xuống ngực, hai bên đều có những cô gái thân hình nóng bỏng lả lơi, ăn mặc thiếu vải chăm sóc nhiệt tình.
Ba người bọn họ lần lượt là Ân Viêm, Phong Dật, Trần Hy.
- A Viêm, cậu đột ngột kết hôn như vậy tớ còn tưởng cậu muốn rút khỏi hội rồi chứ.
Kết hôn rồi mà vẫn còn đến đây thì phu nhân của cậu chắc đang cô đơn lắm.
Người vừa nói là Phong Dật, cũng là ông chủ của quán bar này.
Ngoại trừ nơi này thì anh ta còn làm chủ nhiều quán bar lớn nhỏ ở nhiều thành phố khác nên khả năng di chuyển cũng rất linh hoạt, chỗ nào có cuộc vui thì chỗ đó liền có mặt của anh ta.
Khác với hai người kia thì anh ta lại rất hào hứng thưởng thức những màn biểu diễn khỏa thân trong bữa tiệc thế này, vì đây cũng là ý tưởng do anh ta đưa ra.
Phong Dật vừa cắn một quả nho do cô gái hầu rượu bên cạnh đút cho vừa hỏi Ân Viêm.
Trái lại với anh ta thì Ân Viêm lại có vẻ rất điềm tĩnh, trên người không lúc nào là không toát ra một loại hàn khí khiến người khác phải dè chừng.
Hắn lắc lắc ly rượu trong tay, nhếch môi nở một nụ cười trào phúng.
- Cô ta đương nhiên cô đơn rồi, bởi vì bị buộc ở Ân gia nên chắc là không được gặp nhân tình của mình.
Nghe câu trả lời của Ân Viêm, Phong Dật không khỏi cười phá lên, hất cằm về phía người còn lại kia rồi nói.
- Nhưng tình nhân của cô ta lại là nhân vật giả tưởng do A Hy tạo ra à? Không đúng, phải là cậu lừa đảo rất giỏi.
Thấy Phong Dật cũng đang kéo mình vào, Trần Hy đang rót rượu cũng phải dừng lại để rửa oan.
- Nếu không phải cậu ta nhờ tớ thì tớ cũng không rảnh rỗi làm chuyện lừa người như vậy.
Trần Hy là bác sĩ khoa thần kinh hàng đầu trong nước với kinh nghiệm du học từ nhiều quốc gia tiên tiến khác trong lĩnh vực nghiên cứu thần kinh học.
Hơn một tháng trước, Ân Viêm đã đặc biệt nhờ anh ta nghiên cứu một loại thuốc có thể gây ảo giác về âm thanh lẫn mùi hương với điều kiện người dùng thuốc đó phải giữ trạng thái tỉnh táo như bình thường.
Cuối cùng thì thành quả của anh ta chính là một loại trà có thể dùng một giấc ngủ ngắn để thôi miên hai giác quan là khướu giác và thính giác, người dùng thuốc sẽ không thể nhớ được mùi hương lẫn âm thanh mình nghe được trong thời gian thuốc hoạt động, như vậy sẽ mất phương hướng để liên tưởng đến những âm thanh hay mùi hương xung quanh mình.
- A Viêm, có bao giờ cậu cũng nghi ngờ mình giống người đa nhân cách chưa? Con mẹ nó, ngoài mặt thì bảo không thèm nhưng đêm lại làm như thú.
Chiêu này của cậu đúng là đủ nham hiểm đấy.
Ân Viêm đưa ly rượu lên môi nhấp một miếng, trong đầu lại dần xuất hiện hình ảnh cái xác lạnh lẽo của Ân Tiêu năm năm trước, nếu không phải vì Sở Nghinh thì em trai đáng thương của hắn đã không tự kết thúc cuộc đời như vậy, tất cả đều tại người phụ nữ đó, hắn phải cho cô từ từ nếm trải cảm giác thống khổ nhất trên đời.
- A Hy, tăng liều lượng thuốc đi, tớ muốn cô ta mỗi đêm đều gặp ác mộng, nhớ thật rõ cái chết của A Tiêu.
.........!
Sau khi dùng bữa tối xong, Sở Nghinh lại tiếp tục về phòng hoàn thiện bộ trang phục của mình.
Ngồi suốt hơn một tiếng, cô không chú ý là đã hết nước nên đành phải tự mình đi ra ngoài rót nước.
Lúc đi xuống đến phòng bếp thì lại đúng lúc bắt gặp Ân Bá cũng đang đi vào.
Vừa nhìn thấy Sợ Nghinh, anh ta liền chớp nhanh lấy cơ hội này để gây sự.
- Chị dâu, muộn vậy rồi mà cô còn chưa ngủ, có phải là vì anh cả chưa về an ủi không?
Sở Nghinh vẫn luôn ghi nhớ lời nhắc nhở của Ân Viêm, nếu muốn yên ổn ở Ân gia thì phải cố gắng tránh nhà Ân Kiến Thành hết mức có thể, cho nên cô nhìn thấy anh ta hay thậm chí là nghe anh ta khiêu khích vẫn lờ đi chẳng quan tâm.
Cũng vì thái độ đó của cô nên Ân Bá càng không có ý định buông tha, cảm giác lòng tự tôn của mình đã bị xúc phạm vậy.
- Chị dâu, hay là anh cả thực sự không có khả năng đó sao?
Động tác đang rót nước của Sở Nghinh bất chợt khựng lại khi nghe câu hỏi truyền đến từ phía sau.
Cô hiểu rõ là Ân Bá đang công khai sỉ nhục Ân Viêm, nhưng cô không phải vì quan tâm đến điêu này, mà điều khiến cô quan tâm chính là cũng đang bắt đầu tự đặt nghi vấn khi Ân Bá nói vậy.
Ân Viêm dù không hề có tình cảm với cô nhưng dù sao thì cô cũng là vợ hợp pháp của hắn mà hắn lại có thể đưa cô lên giường của người khác như vậy, chẳng lẽ hắn không cảm thấy lòng tự tôn của bản thân bị hạ thấp ư? Có thể làm được điều này thì cũng không loại trừ nguyên nhân thực sự chính là hắn không có khả năng trong vấn đề đó.
Không thấy Sở Nghinh trả lời lại, cũng chẳng có động thái nào là đang tôn trọng mình nên Ân Bá mới bổ sung vào thêm mấy câu.
- Bên ngoài không thiếu các tin đồn, Ân đại thiếu gia, Ân tiên sinh cao cao tại thượng phong lưu đào hoa, nhân tình có khi còn nhiều hơn cả nhân viên, phụ nữ thì không quá một tháng lại thay một lần, nhưng sao đến giờ vẫn