Vân Hạ kéo Lục Thần Không ra phía sau chiến hạm rồi càu nhàu: “Đại sư huynh sao lúc nào huynh cũng đứng về phe của cái người không có não kia vậy hả??”.
Lục Thần Không ném cho Vân Hạ một cái nhìn sắc lẻm lạnh lùng rồi lên tiếng cảnh cáo: “Muội đó ăn nói trước mặt của thủ lĩnh nên cẩn thận một chút…bề ngoài Lucifer nhìn thờ ơ như một kẻ điên như thế thôi chứ không ai biết được cậu ta đang suy nghĩ cái gì trong đầu đâu.
Không phải tự nhiên mà Lucifer có thể thống lĩnh cả giới hắc đạo ở phương Tây đâu, muội hiểu ý huynh không?”.
Vân Hạ bĩu môi: “Lucifer có thật sự đáng sợ vậy không chứ??? Theo muội thấy là mọi người nói quá lên thôi”.
Lục Thần Không lên tiếng giải thích thêm: “Trước đây muội toàn nhận lệnh từ tổng bộ mà hành sự từ giờ muội sẽ có cơ hội trãi nghiệm…để xem muội có còn ăn nói như thế với thủ lĩnh không thì biết”.
Vân Hạ hất mặt lên: “Để xem ông trùm hắc đạo phương Tây rốt cuộc là thần thông quản đại như thế nào”.
Chiến hạm T1 vốn dự tính lặng lẽ vào tránh bão một đêm qua ngày mai sẽ lập tức rời khỏi khu vực lãnh hải của thành phố Phi Bạch, ai ngờ hải quân của thành phố Phi Bạch đã phát hiện một chiến hạm quân dụng lạ hoắc mang tên T1 không biết từ đâu đã xâm nhập vào hải phận của thành phố Phi Bạch một cách xuất thần nhập hóa ma không biết quỷ không hay nên đã trình báo lại cấp trên để có hướng xử lý.
Đối với sự việc có chiến hạm quân dụng xâm nhập vào lãnh hải người đứng đầu đội hải quân cũng không dám khinh xuất liền gọi điện mật báo cho Bộ Trưởng Bộ Quốc phòng xin ý kiến chỉ đạo.
Khi nhân tin báo ở vĩ độ số 16, kinh độ 109 phát hiện một chiến hạm quân dụng đang có xu hướng di chuyển vào phía bờ biển của thành phố Phi Bạch thì Bộ Trưởng Bộ Quốc phòng là Dư Chí liền cau mày ra lệnh: “Tiếp tục quan sát động tĩnh và hướng đi của chiến hạm đó cho tôi, tôi đích thân cử người đến xử lý làm rõ không được làm kinh động đến người dân và cả kẻ địch để hạn chế thương vong không cần thiết”.
Do chưa biết được mục đích của chiến hạm quân dụng T1 xâm nhập vào lãnh hải của nước A nên Dư Chí chưa chỉ đạo cụ thể vẫn tiếp quan sát và tìm hiểu nguyên nhân để hạn chế giao tranh bởi vì sắp có bão lớn đổ bộ vào thành phố Phi Bạch, giao chiến trong điều kiện thời tiết xấu như thế này thật là không nên.
Vốn muốn dùng biện pháp ôn hòa nhưng Dư Chí lại nhận được một cuộc gọi nặc danh kỳ lạ với nội dung ngoài sức tưởng tượng: “Xin chào ngài Bộ Trưởng, tôi có lòng tốt muốn báo cho quý quốc được biết, trên chiến hạm T1 đang chở Lucifer ông trùm hắc đạo ở Châu Âu đồng thời cũng là thủ lĩnh của tổ chức Tartarus, ông thủ nghĩ xem họ vào hải phận nước A để làm gì không nói chắc chúng ta cũng biết”.
Dư Chí nghi hoặc hỏi: “Anh là ai???”.
“Tôi nghĩ chuyện tôi là ai không quan trọng bằng chuyện thủ lĩnh của Tartarus đang đi vào hải phận của quý quốc đâu nhỉ?! Ngài cũng nên biết Tartarus đi đến đâu là ở đó sắp diệt vong, nếu may mắn không bị tiêu diệt hoàn toàn thì cũng bị tổn thất nặng nề…theo tôi được biết là nước A vừa đánh một trận lớn với nước F, giờ mà đụng độ Tartarus nữa e là không có cơ hội giành phần thắng”.
Dư Chí tỏ vẻ mất kiên nhẫn: “Rốt cuộc anh là ai??? Anh cung cấp nhiều thông tin như vậy cho chúng tôi nhằm mục đích gì???”.
“Không có gì…chỉ là tôi thấy chướng mắt cái tổ chức khét tiếng mang tên Tartarus cho nên mới muốn cảnh báo cho quý quốc vậy thôi…còn chuyện các người có tin hay không thì…tùy”.
Tút tút tút…đầu dây bên kia đã ngắt máy, bằng hệ thống điều tra tinh vi hiện đại nhất nhưng cũng không thể tìm được cuộc gọi kia bắt nguồn từ đâu,