Lục Thần Duệ từ bên ngoài đi vào rồi lên tiếng: “Anh đã tìm được nhóm thủy quân cố tình bôi nhọ danh dự của em rồi”.
Vân Hạ liền lên tiếng: “Vậy còn không mau xử cái tụi óc chó đó đi, để tụi nó hoành hành nhìn mà tức à”.
Lục Thần Duệ ngồi xuống bên cạnh Hàn Vân Hy rồi lên tiếng nói với cô: “Mấy ngày này em tốt nhất đừng lên mạng xem những bình luận ác ý đó rồi buồn phiền, anh đã bàn với bên bộ phận truyền thông của công ty Hoa Ảnh rồi cứ để bọn người đó tiếp tục xuyên tạc thêm mấy ngày chờ lúc đỉnh điểm tên tuổi của em được mọi người biết đến thì chúng ta sẽ lật kèo lôi kẻ chủ mưu đứng đằng sau dẫn dắt dư luận ra thì sẽ vui hơn…đỡ một khoản phí PR lớn do có người bỏ tiền ra sẵn tội gì mà không thuận nước đẩy thuyền”.
Hàn Vân Hy gật đầu đáp: “Nếu có người đứng phía sau bỏ ra một số tiền lớn để giúp em PR vậy thì cứ nghe theo anh nói là được rồi, dù sao em cũng là một sát thủ đâu phải hạng bánh bèo tầm thường mà bị mấy chiêu trò này ảnh hưởng đến tâm lý chứ”.
Lục Thần Duệ khẽ cười: “Nghĩ được như em thì tốt rồi”.
Hàn Ngọc Hân thấy càng ngày càng có nhiều tin nhắn chửi rủa phỉ báng Hàn Vân Hy trên mạng xã hội như đúng ý định của mình thì cảm thấy rất thỏa mãn, cô lẩm bẩm: “Hàn Vân Hy muốn đấu với tôi sao chị còn non nớt lắm”.
Bản thân là người gây ra bao nhiêu tai tiếng cho Hàn Vân Hy nhưng lúc về đến nhà thì Hàn Ngọc Hân lại giả vờ lo lắng buồn bã vì chị mình bị anti-fan ném đá không thương tiếc.
Hàn Ngọc Hân cố tình bật tivi có đoạn tin tức về việc Hàn Vân Hy bị nghi ngờ đi cửa sau quan hệ lén lút với đạo diễn để giành lấy vai diễn rồi rủ mắt thở dài nói với Hàn Vân Trạch và Phương Tịnh Nhã: “Ngay từ đầu con đã cố gắng khuyên can rồi vậy mà chị vẫn không chịu nghe để bây giờ tình hình ngày càng tồi tệ, Hàn gia của chúng ta cũng thuộc giới thượng lưu có tiếng ở thành phố Phi Bạch giờ thì mất hết mặt mũi bởi vì chị ấy rồi”.
Phương Tịnh Nhã cau mày tỏ vẻ tức giận với Hàn Vân Trạch: “Ông bên vực nó cho cố vô bây giờ thì ông đã sáng mắt ra chưa hả? Ngay từ lúc nó trở về tôi đã bảo nó sống như một người đã chết thì có sai đâu, bây giờ nó bôi tro trét trấu lên mặt của tất cả mọi người rồi đúng là quá tài giỏi mà”.
Hàn Vân Trạch tức giận quát: “Bà có im ngay đi không hả? Chuyện thành ra như vậy cũng một phần vì bà đó thôi”.
Phương Tịnh Nhã liền xù lông lên: “Tôi đã làm gì sai mà ông khó chịu với tôi hả? Có thời gian thì nên đi khuyên nhủ con gái cưng con gái rượu của ông kìa, nói không chừng ngày mai ông cũng không dám vác mặt ra đường thì có đó”.
Hàn Vân Trạch không muốn gây gỗ với Phương Tịnh Nhã nữa nên bỏ đi ra ngoài ngồi một mình.
Hàn Ngọc Hân thấy ba mẹ cãi nhau vì chuyện của Hàn Vân Hy thì cảm thấy rất vui sướng trong lòng, cô ta thầm nghĩ “Hàn Vân Hy chị thành công hơn tôi thì đã sao cái gia đình này mãi mãi không bao giờ có hình bóng của chị được nữa”.
Hàn Ngọc Hân giả vờ lên tiếng khuyên ngăn Phương Tịnh Nhã: “Mẹ à, mẹ đừng vì chuyện của chị mà tức giận nữa, chúng ta là người một nhà mà những lúc như thế này cần phải bảo bọc cho nhau mới đúng”.
Phương Tịnh Nhã khẽ lắc đầu: “Con từ đầu tới cuối chỉ nghĩ cho nó nhưng mà nó có nghĩ cho con đâu, toàn làm mấy chuyện gây ảnh hưởng đến gia đình,