Tuệ Khanh vẫn đứng yên ở một chỗ, chăm chú nhìn ba người phía trước bàn chuyện với nhau.
Cô sực hiểu ra người mà quản lý Ái Thi gọi đến không phải là cô.
Đành nhún vai một cái nhưng cô cứ có cảm giác người đó rất quen.
Đúng lúc này, quản lý Ái Thi ngước tầm nhìn ra khỏi bờ vai của người khác rồi hướng thẳng đến chỗ của Tuệ Khanh và ngoắc một lần nữa: “Tuệ Khanh, đến đây đi em.”
Tuệ Khanh sững sờ.
Thì ra chị ấy kêu cô thật nên lật đật chạy đến, sau đó lễ phép cúi chào đạo diễn với người còn lại.
“Đây là diễn viên múa dưới trướng của tôi.” Ái Thi giới thiệu, không quên nhấn mạnh ba từ cuối để chỉ rõ Tuệ Khanh là người được chị nâng đỡ sau này, rồi đưa tay về phía hai người còn lại: “Tuệ Khanh, chắc em cũng biết đạo diễn Hoàn Lương rồi.
Ông ấy chuyên làm những mv ca nhạc có tiếng dạo gần đây cho các ca sĩ trong công ty chúng ta.”
“Cháu chào đạo diễn Lương.” Tuệ Khanh cúi đầu với vẻ tôn trọng, dù sao sau mỗi mv ca nhạc đều có dòng giới thiệu hậu cần và tất nhiên tên của ông luôn được xướng lên.
Ái Thi quay sang người bên cạnh: “Còn đây là diễn viên Ngọc My.
Cô ấy cũng là nghệ sĩ dưới trướng chị, cũng xem như đàn chị của em.”
Những lời sau của Ái Thi đều thành gió thoảng mây bay qua tai của Tuệ Khanh.
Cô bất động tại chỗ, không nói gì, nhưng trong ánh mắt hiện rõ thái độ mê muội.
Đây là lí do vì sao cô cứ thấy người này quen quen.
Không phải là diễn viên nổi tiếng với các vai biến hoá khôn lường thì còn ai vào đây nữa chứ.
Ái Thi thấy mình luyên thuyên mà không nhận được lời hồi đáp nào của Tuệ Khanh thì chỉ biết thở dài, sau đó vòng tay qua kẹp cổ cô: “Bình tĩnh lại, lát chị cho số điện thoại để hai người liên lạc với nhau.”
Tuệ Khanh âm thầm giơ ngón cái trong khi vẻ mặt lại vô cùng nham hiểm.
Gái đẹp không mê thì mê ai bây giờ?
Ái Thi lần nữa phổ biến việc cần làm: “Ngọc My đảm nhiệm vai nữ chính nên có một đoạn cần múa lại động tác của em.
Chị thì chị không tin tưởng tài nghệ múa của cô gái này lắm nên chị nhờ em xem lại chút nhé Khanh.”
Dù Ngọc My đã qua một lớp luyện tập, Ái Thi vẫn không có chút niềm tin nào vào tài năng hội hoạ lẫn múa nhảy gì của cô ấy.
“Dạ không thành vấn đề.” Tuệ Khanh gật đầu, chuyện này đối với cô không quá khó.
Truyện Nữ Cường
“Vậy cảm ơn em trước nhé.” Ngọc My đáp lại, liền đó nở nụ cười như hoa như ngọc tiến thẳng vào tim của Tuệ Khanh khiến cô phát hiện thật ra bản thân không phải chỉ thích trai đẹp mà là thích luôn những người có nét đẹp hút hồn.
Cả hai đi sang một bên gần đó.
Tuệ Khanh bắt đầu đứng xem Ngọc My thực hiện lại một vài động tác gần cuối.
Không quá tệ nhưng cũng không tốt đến mức có thể lưu lại dấu ấn, tuy nhiên cô vẫn vỗ tay với vẻ hân hoan: “Chị My nhảy xinh quá đi.”
“Khụ khụ!” Không may rằng quản lý Ái Thi đứng cạnh bên từ đầu đến giờ, tằng hắng vài cái rồi nói với giọng cảnh cáo: “Khanh, không được khen như vậy, hư nghề bạn hết.”
Tuệ Khanh mím môi, sau đó nở nụ cười lấy lòng rồi thốt lên suy nghĩ của mình: “Thật ra chị My nhảy không có tệ đâu ạ, chỉ là động tác của chị không được dứt khoát đúng chỗ nên nhìn nó khá lê thê và dễ gây chán, cũng như không