Edit: Yan
——
Hai người không gặp mấy ngày còn ái muội hơn cả so với lúc trước.
Tay Ung Tấn lướt qua hàng mi tựa tô mi họa mắt mà vuốt ve lên ngũ quan tinh tế của hắn.
Chu Quân cảm thấy bản thân hình như không được rồi, chỉ cần lên giường, mùi vị của người này đối với hắn trở nên dụ hoặc rất nhiều.
Chu Quân ngồi dậy, Ung Tấn dụi thuốc vào gạt tàn trên đầu giường.
Ngón tay cọ lên cổ hắn, luồn vào tóc hắn, hơi dùng sức làm hắn hơi nghiêng về phía y.
Chu Quân thuận theo nghiêng tới, hắn cho rằng chắc là Ung Tấn muốn hôn hắn, lại không phải.
Ung Tấn đến gần quàng qua eo vững vàng ôm hắn nhẹ ngửi ngửi trên cần cổ hắn.
Chóp mũi lạnh lẽo, đôi môi ấm áp.
Hai thứ xúc cảm đối lập khiến lưng hắn tê dại, hắn sờ lên cằm Ung Tấn khẽ nâng mặt người nọ, tìm đến đôi môi y.
Lúc đôi môi lần nữa dán lên Chu Quân sung sướng hừ một tiếng chủ động vươn đầu lưỡi vào.
Dần Dần, tư thế thay đổi Ung Tấn bị hắn quấn lấy áp lên đầu giường.
Áo ngủ của hắn bị xốc lên tới xương bả vai lộ ra một đoạn eo.
Đôi tay thon dài đặt trên vòng eo nhỏ kia xoa nhẹ hai lần rồi duỗi ra phía trước, không biết sờ đến chỗ nào, có lẽ là chỗ mẫn cảm đi, thân trên Chu Quân run run cong eo như mèo con muốn trốn.
Nhưng không còn kịp rồi, nơi riêng tư trong quần áo bị tay người kia sờ soạng vào trong.
Nơi mới bớt sưng không bao lâu bị kích thích, hắn hơi nheo mắt thở dốc nói: "Ngài tới nhà em, thật sự chỉ là tới trộm người ư." Gương mặt cấm dục của Ung Tấn tràn đầy nghiêm trang.
Sờ xong rồi còn chưa đủ bèn xốc quần áo hắn lên cúi đầu chui vào.
đầu v* hồng hồng lập tức dừng trong miệng người nọ bị mút ra một tiếng thật vang.
Dù sao cũng không phải nơi tốt để làm tình, lúc Ung Tấn chui từ trong áo hắn ra còn bóp eo hắn xoa mông hắn.
Đôi môi vì dùng sức mà phiếm hồng lúc đóng lúc mở: "Em không về chung cư là vì trốn tôi?" Chu Quân nhìn miệng Ung Tấn khiến lòng ngứa ngày.
Hắn vô thức dùng ngón cái miết qua phía trên một chút: "Không trốn ngài, chỉ là anh cả bảo em phải ở trong nhà."
Ung Tấn hơi bất mãn nhướng mày: "Một tuần rồi còn chưa đủ." Chu Quân thấy trên mặt người này có khó chịu và chút tính trẻ con hiếm thấy, buồn cười nói: "Biết tại sao anh cả lại cấm túc em không?" Vốn còn định úp mở, không ngờ Ung Tấn lại chắc chắn nói: "Bởi vì tôi." Chu Quân cạn lời, nhất thời không muốn thừa nhận: "Thiếu tướng, đừng tự mình đa tình, không phải vì ngài."
Không ngờ Ung Tấn lại ôm eo hắn để hắn ghé lên người mình sau đó nói: "Chỉ có thể là bởi vì tôi." Chu Quân vùi mặt vào cổ Ung Tấn nhịn cười hồi lâu mới ngẩng mặt nói: "Ngài vào bằng cách nào?"
Ung Tấn lén lút vào là để gặp hắn, nhưng hắn sẽ không tự luyến đến độ nghĩ Ung Tấn bởi vì hắn mới mạo hiểm vào.
Hẳn là bởi vì việc làm ăn của nhà họ Chu và người nước ngoài, lúc hắn triền miên với Ung Tấn đã trộm sờ toàn thân người này.
Đáng tiếc Ung Tấn không muốn làm tình với hắn nếu không lúc cởi quần áo của y sẽ có thể tìm được gì đó.
Sẽ là cameras mini hay là những thứ khác sao?
Hoài nghi lại dằn vặt, sung sướng cũng hưởng thụ.
Càng nguy hiểm càng động tình, biết rõ không thể mà vẫn làm.
Chu Quân cảm thấy mình thật sự tìm đường chết, làm sao lại trêu trọc lên tận người này.
Hắn không nhận được đáp án, Ung Tấn chỉ nói vì nhớ em nên tới, chẳng chịu nói rõ nửa phần.
Chu Quân không nhịn được nắm chặt quần áo Ung Tấn, hắn nghĩ.
Chắc ngày mai phải nói một tiếng với chị dâu mời thêm vài người đến bảo vệ nhà.
Nhưng hắn lại nghĩ, làn da này, hơi thở này thật sự cực kỳ hợp ý, có lẽ sau ngày mai sẽ không gặp được nữa.
Hắn muốn có được lâu hơn một chút, cho đến khi không thể giữ lại được nữa mới thôi.
Ung Tấn phải đi, Chu Quân lôi kéo quần áo Ung Tấn theo đó sờ đến dây xích trên đồng hồ quả quýt.
Hắn nắm vật tròn tròn lạnh lẽo móc vật ấy từ túi Ung Tấn ra.
Trên mặt đồng hồ quả quýt tinh xảo có khắc chữ Tấn làm hắn yêu thích vuốt ve.
Ung tấn thấy hắn thích bèn cởi dây xích nhét đồng hồ quả quýt vào tay Chu Quân.
Chu Quân biết đây có ý là tặng hắn nên không khách khí nhận lấy.
Hắn nghĩ lúc trước hắn kết giao với người khác cũng tặng không ít quà cáp.
Nhưng hắn cũng không tặng đồ trên người mình cho đối phương, theo đuổi tới tay liền tặng, nói chung là đồ tiểu thư người ta thích ra tiệm mua là được.
Đồ gỡ từ người mình xuồng ít nhiều cũng nói không rõ là ý gì.
Nhưng Ung Tấn lại tặng rất dễ dàng thậm chí còn không nói lai lịch của thứ này.
Thái độ quá hiển nhiên như tiện tay cầm bó hoa nhét vào tay hắn, như một phần tình nghĩa chẳng mấy nặng nề.
Chu Quân nắm chặt đồng hồ quả quýt nhét nó xuống dưới gối đầu cùng chỗ với con dao.
Thật sự đã không còn sớm nên Ung Tấn đứng dậy sửa sửa quần áo.
Độ ấm bao phủ lấy Chu Quân vừa đi trong lòng hắn liền trống rỗng,