Ăn xong lúc Cố Thường Hi ngẩng đầu lên cầm ly rượu lên uống thì nhìn thấy bóng lưng ngồi bàn phía trước khá quen thuộc, hình như là Thục Tâm đối diện còn có người đàn ông nhưng do bóng lưng cô gái đó che mất nên cô cũng không nhìn rõ.
Cô lắc đầu thầm nghĩ làm gì có chuyện trùng hợp như vậy được.
Cố Thường Phong dẹp điện thoại cất vào túi ngẩng đầu lên hỏi cô: "Em đã ăn no chưa?"
Cô đặt ly rượu lên bàn, gật đầu: "Em đã ăn no rồi."
"Vậy chúng ta chuẩn bị rời đi thôi.
Giang Ảnh đang ở trung tâm mua sắm đợi chúng ta."
"Dạ anh."
Hai người đứng dậy rời khỏi lúc đi ngang bàn đó hai người cũng không để ý nhìn do cô nhận được điện thoại, còn anh thì trước giờ không để ý xung quanh.
Thục Tâm ngồi ăn nhìn thấy bóng lưng người đàn ông đó trong lòng cảm thấy quen thuộc hình như từng gặp ở đâu đó nhưng nhất thời cô không nhớ ra là ai.
Trương Hàn ngồi đối diện thấy cô cứ nhìn mãi một hướng, cậu cũng quay lại nhìn nhưng chẳng có ai.
Cậu gọi cô: "Chị Thục Tâm."
Cô hoàn hồn nhìn cậu: "Làm sao?"
"Chúng ta ăn cũng xong rồi, đi thanh toán thôi.
Em chở chị tới trung tâm thương mại mua sắm."
"Cũng được."
Bên trong xe, Cố Thường Hi cứ trầm tư suy nghĩ bóng lưng lúc nãy gặp phải ở bên trong nhà hàng.
Lúc rời đi do cô nhận được điện thoại của cô Lệ Nguyệt gọi tới nên cũng không thể chú ý được người đó có phải là Thục Tâm hay không.
Cố Thường Phong ngồi bên cạnh lái xe nhìn thấy vẻ mặt của cô thì hỏi: "Em đang suy nghĩ chuyện gì vậy?"
Cô ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn anh: "Hả? Làm sao?"
"Kể từ lúc rời khỏi nhà hàng tới giờ, anh cứ thấy em đang suy nghĩ chuyện gì đó."
Cô cười cười nói: "À không có gì đâu, tại lúc nãy em thấy bóng người quen thuộc nhưng không biết có phải người đó không thôi."
Anh nghe vậy thì hỏi: "Bạn em sao?"
Cô nghe vậy thì qua loa đáp: "Dạ phải."
Tới trung tâm thương mại, hai người đi lên tầng ba thì nhìn thấy Giang Ảnh và bạn của cô ấy đang ngồi ở đó nói chuyện vui vẻ.
Giang Ảnh thấy cô thì vẫy tay: "Hi Hi, Thường Phong."
Hai người đi tới, Cố Thường Phong nhìn nhiều túi đồ bên cạnh cô ấy hỏi: "Hôm nay thu hoạch cũng nhiều đấy chứ?"
Giang Ảnh thấy ánh mắt của anh thì biết anh nói đến cái gì, cười nói: "Tại em thấy cái nào cũng xinh nên đều muốn mua."
Người bạn ngồi bên cạnh cô ấy nói: "Nhưng cậu ấy không mua cho mình gì nhiều chỉ mua cho anh và em gái anh thôi.
Một lát hai người có thể về xem."
Cố Thường Hi nghe vậy thì kinh ngạc: "Có phần của em nữa sao?"
"Tất nhiên." Giang Ảnh vui vẻ gật đầu.
Anh nói: "Vậy chúng ta về thôi, cũng trễ rồi." Nói rồi anh quay sang nhìn cô bạn bên cạnh của cô ấy hỏi: "Cô đi xe tới hay như nào?"
Cô bạn đó đứng dậy cười nói: "Bạn trai tôi tới đón.
Bây giờ chắc anh ấy cũng tới rồi."
Giang Ảnh cũng đứng dậy: "Vậy cậu về nhớ chú ý an toàn."
Bên ngoài trung tâm thương mại, Thục Tâm và Trương Hàn bước xuống xe.
Cậu nhìn cô cười nói: "Chúng ta đi vào trong thôi."
"Được."
Lúc hai người định bước vào thì Thục Tâm nhìn thấy Cố Thường Hi từ trong trung tâm thương mại bước ra, bên cạnh còn có một cô gái cười vui vẻ kế bên là người trong lòng mà cô luôn nhung nhớ bấy lâu này Cố Thường Phong.
Cô nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt của hai người họ khóe mắt cay cay, cô muốn xoay người rời đi nhưng họ đã nhìn thấy cô.
Cố Thường Hi không nghĩ tới lại gặp Thục Tâm và Trương Hàn ở đây, bầu không khí hiện tại vô cùng ngượng ngùng.
Bọn họ đều đứng trước trung tâm thương mại cứ thế nhìn nhau, bỗng Giang Ảnh lên tiếng phá vỡ bầu không khí: "Mọi người quen nhau sao?"
Cô lên tiếng giới thiệu: "Đó là bạn học em tên là Thục Tâm."
Giang Ảnh nghe thấy tên Thục Tâm thì hiểu ra, mỉm cười chào hỏi: "Xin chào cô Thục Tâm, tôi có nghe anh Thường Phong nhắc về cô.
Lần đầu gặp mặt, tôi tên là Giang Ảnh."
Cố Thường Phong đứng bên cạnh nghe cô nói thì quay sang đưa mắt nhìn, tuy trên gương mặt vẫn nở nụ cười nhưng anh biết cô đang tràn ngập đề phòng.
Anh vu.ốt ve bàn tay đang nắm của cô, nói: "Lâu rồi không gặp.
Đây là bạn gái anh, Giang Ảnh."
Giang Ảnh nghe anh nói xong thì thoáng sửng sốt nhưng rất nhanh được giấu đi.
Thục Tâm sau khi nghe xong thì tay cuộn tròn nắm chặt lại, cố gắng nở nụ cười đưa tay khoác lên tay người bên cạnh: "Lâu rồi không gặp.
Đây là bạn trai em, Trương Hàn."
Trương Hàn nghe cô nói vậy thì kinh ngạc, nhìn người đàn ông trước mắt này cậu có lẽ đoán được đây là người luôn ở trong tim của cô.
Cậu cũng vô cùng phối hợp, nói: "Xin chào, tôi là Trương Hàn."
Cố Thường Phong gật đầu nhìn cậu: "Xin chào.
Bây giờ cũng đã trễ rồi, chúng tôi phải về trước.
Hai người đi chơi vui vẻ."
Anh nói xong thì nắm tay Giang Ảnh rời đi, Cố Thường Hi đứng bên cạnh vẫn không nhúc nhích lo lắng nhìn Thục Tâm nhưng cô ấy lắc đầu dùng khẩu hình miệng nói với cô là không sao.
Cô chần chừ gật đầu rồi rời đi, bên cạnh cô ấy có Trương Hàn nên cũng đỡ lo hơn phần nào.
Bên trong xe cả ba người đều im lặng không nói với nhau câu nào.
Cô ngồi ở ghế sau len lén đưa mắt nhìn lên hai người ở phía trước nhưng bị ánh mắt của anh nên cô vội vàng thu hồi tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Rất nhanh chiếc xe đã tới khu chung cư, từ xa cô đã thấy Tần Minh đang đứng ở đó đợi cô.
Chiếc xe dừng lại, cô mở cửa xe bước xuống thì Tần Minh đi tới cầm lấy áo khoác khoác vào cho cô hỏi: "Có lạnh không?"
Cô lắc đầu: