Cái khí chất này tỏa ra ở một người đàn ông có gương mặt không đẹp, cũng đã đủ thu hút ánh nhìn rồi.
Huống hồ, nhìn gương mặt đó đi, ai dám nói là anh ta không có nhan sắc? Phải nói là, những người có mặt tại đây hôm nay, có ai mà đẹp bằng anh ta không? Hay là nói, lấy cái nhan sắc đó của anh ta so với đám ảnh đế minh tinh trong giới giải trí, cũng là hàng cực phẩm!
Chu Kiến Hồng ánh mắt vô cùng tự hào, hướng Chu Tử Hiên mà cười cười.
Nhìn đi! Đó là con trai tôi! Trước đó còn dám khinh thường nó trẻ tuổi! Để xem trong các người có ai mà sánh được bằng con trai tôi.
Tâm lý háo thắng của Chu Kiến Hồng được lấp đầy, ông cười vô cùng vô cùng thỏa mãn.
Sau tràng pháo tay chào mừng Chu Tử Hiên, anh đợi cho hậu trường bắt đầu dần yên tĩnh lại, gõ micro hai nhịp, bắt đầu cất giọng nói trầm ổn bình tĩnh mở lời.
“Chào mọi người, tôi là Chu Tử Hiên, là Tổng giám đốc mới của công ty chúng ta.
Xin lỗi vì hôm nay mới tổ chức cuộc họp này để có thể gửi lời chào đến mọi người.
Kính mong mọi người thứ lỗi cho sự chậm trễ của tôi.
Và cũng cảm ơn mọi người hôm nay đã có mặt đầy đủ tham gia cuộc họp này.”
Anh vừa dứt lời, sau một khoảng lặng nhỏ, tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên.
Giọng nói của Chu Tử Hiên là giọng nói trầm thấp, kết hợp với khí chất của anh, cùng phong thái bình tĩnh uy nghiêm, chỉ là mới nói vài câu mà đã khiến cho người nghe cảm thấy vô cùng tín nhiệm
Bên dưới, một cổ đông lớn ngồi cạnh Chu Kiến Hồng hơi ghé sang ông khen ngợi.
“Lão Chu, con trai ông rất được nhé.
Rất có tố chất, y hệt ông hồi còn trẻ.
Chắc chắn sẽ làm nên chuyện, ông yên tâm được rồi nhé.”
“Quá khen, nó cũng tạm được.
Sau này vẫn cần phải cố gắng nhiều.
Tới lúc đó, mong mọi người sẽ cùng nhau hỗ trợ nó.”
Người đàn ông kia liền cười khà khà vỗ vai Chu Kiến Hồng.
“Lão Chu à, ông cứ khiêm tốn.
Mà tôi nói này, thằng nhóc này có bạn gái chưa? Nhìn con ông giỏi giang thế này, thật là muốn gả quách đứa con gái nhà tôi sang cho nó đấy.”
Chu Kiến Hồng nhìn ông ta một cái, nụ cười giả lả lại treo lên.
“Ầy, nó vẫn còn trẻ, sự nghiệp vẫn chưa ổn định.
Với cả, tôi già rồi.
Chuyện của lớp trẻ, cứ để chúng nó tự tính.
Tôi không xen vào chi cho mệt người.”
Người kia nghe ra ý từ chối, cũng không để ý, cười cười hai tiếng rồi cũng biết điều không nói gì nữa.
Ông ta cũng chỉ muốn thử một chút, thừa biết là lão hồ ly Chu Kiến Hồng sẽ không dễ dàng gì hùa theo lời nói của mình.
Nhưng mấy hôm nay, mấy gia tộc khác xung quanh ông ta, nhà nào có con gái đều rục rịch lên kế hoạch với cậu Thái tử gia nhà họ Chu này, ông ta cũng không thể để người khác nẫng tay trên được.
Thử một chút, không được thì mình cũng chẳng mất gì.
Trên kia sau màn chào hỏi, Chu Tử