Chu Tử Hiên quay sang nhìn Hoắc Dương, cười cười đưa tay ra bắt tay hắn ta.
“Đã lâu không gặp, Hoắc tổng.”
Gọi là Hoắc tổng cũng chả có gì sai, không phải tổng giám đốc của công ty anh, nhưng đúng là hiện tại Hoắc Dương là tổng giám đốc công ty của chính hắn ta.
“Hôm nay không có Ninh Dư sao? Tôi còn tưởng là Chu tổng sẽ dẫn cô ấy theo cơ.”
Chu Tử Hiên hơi nheo mắt.
Ninh Dư? Ninh Dư là để cho hắn ta gọi sao? Nhưng xét thấy người này cũng chả còn liên quan gì tới anh nữa, cũng chả có một chút uy hiếp nào với mình.
Anh cười nhạt một cái.
“Vốn dĩ muốn dẫn Dư Dư theo để giới thiệu với mọi người một chút, nhưng cô ấy bận mất rồi.”
Hoắc Dương nhìn Chu Tử Hiên, nghe được giọng điệu đánh dấu chủ quyền của Chu Tử Hiên.
Lại còn, giới thiệu với mọi người? Vậy là xác định rồi sao? Hoắc Dương hơi thở dài, đúng là hắn chẳng có chút cơ hội nào mà.
Một chút tiếc nuối xẹt qua mắt Hoắc Dương, rất nhanh liền biến mất.
Hắn uống cạn ly rượu trong tay.
“Vậy Chu tổng tiếp chuyện với mọi người nhé.
Tôi đi trước.” Nói rồi Hoắc Dương liền xoay người bước đi.
Chu Tử Hiên nhìn theo bóng lưng kia.
Hừ! Dư Dư lúc nào cũng câu dẫn một đám ong bướm, thật là khó chịu mà.
Xong đợt này anh phải gấp gáp về cầu hôn cô ngay thôi.
Nhìn đám ong bướm này cứ lãng vãng trước mặt anh khiến anh thật là muốn nổi điên.
Sau đó lại tiếp thêm một đoàn người nữa, đột nhiên điện thoại Chu Tử Hiên vang lên một tiếng tin nhắn.
Anh móc ra xem thử, là từ một số lạ.
“Ninh Dư đang ở phòng 1032, tầng 10, khách sạn Thiên Vương.”
Chu Tử Hiên chau mày, cái quái gì thế này? Hôm nay anh còn chở Ninh Dư đến bệnh rồi mới tới đây.
Chu Tử Hiên đặt ly rượu trong tay xuống, bước chân bước nhanh ra ngoài, bấm gọi vào số Ninh Dư.
Khách sạn Thiên Vương cũng chính là nơi này đây.
Cái tin nhắn kia là ý gì?
Nhưng...một cuộc, hai cuộc, ba cuộc đều không có ai bắt máy.
Rốt cuộc Chu Tử Hiên cũng không còn bình tĩnh nổi nữa.
Bước chân anh nhanh hơn chạy tới thang máy, bấm tầng 10.
Mọi người có mặt tại buổi tiệc, thấy Chu Tử Hiên đột nhiên sắc mặt nghiêm trọng phóng đi thì khó hiểu.
Bữa tiệc mới chỉ diễn ra được một nửa đã về rồi sao?
Hoắc Dương đứng ở một góc nhìn Chu Tử Hiên, vậy là Mộc Hiểu Đồng thực sự thực hiện cái kế hoạch ngu ngốc kia của cô ta sao? Hoắc Dương cười lạnh, cũng may là anh đã kết thúc với cô em họ này rồi.
Không lại bị liên lụy vào mấy chuyện loạn thất bát tao của cô ta.
Mộc Hiểu Đồng vừa mới tắm xong, cô ta không mặc gì cả, chỉ khoác hờ áo tắm của khách sạn rồi đi ra ngồi lên giường.
Cô ta móc điện thoại ra, khởi động sim rác.
Đầu tiên, cô ta nhắn một tin cho Ninh Dư trước.
Nội dung đại khái bảo Chu Tử Hiên bị chuốc rượu say, đang ở phòng 1032 của khách sạn Thiên Vương, bảo là Chu Tử Hiên nhất quyết đòi Ninh Dư đến đón thì mới chịu về.
Sau đó cô ta lại gọi cho người theo