Editor: Chanh
Hướng Ca từng cho rằng Chu Hành Diễn là thần tiên tái thế thanh tâm quả dục, thời điểm không kiềm chế được nhất chắc hẳn chỉ có nụ hôn dưới hàng hiên chung cư của Kiều Hân ngày đó.
Mãi đến giờ khắc này, cô mới sâu sắc cảm nhận được thế nào gọi là mất khống chế.
Hướng Ca dựa vào mặt đá cẩm thạch của bồn rửa mặt trong phòng tắm, câu được câu không nghĩ, phía dưới lót chiếc khăn tắm, sống lưng dựa vào mặt kính, bộ dáng ủ rũ.
Phòng tắm của nhà Chu Hành Diễn không có bồn tắm, anh đành lôi vòi hoa sen ra giúp cô rửa sạch, ngón tay thon dài men theo dòng nước ấm áp, đổi lại sự run rẩy khe khẽ của cô, chảy xuống khăn lông bên dưới.
Phòng tắm vốn ngăn cách hai khu khô-ướt giờ đã ngập đầy nước và bọt bong bóng, Chu Hành Diễn nhắm mắt, thở phào nhẹ nhõm, phần tóc mái ướt nhẹp rũ ở trước mắt.
Anh liếm môi giúp cô lau rửa sạch sẽ, bóp nhẹ miếng bông tắm tạo thành lớp bọt thật dày.
Dòng nước theo sườn mặt của anh trượt dài, đến nơi hàm dưới rồi rỏ xuống.
Đàn ông xong việc hình như cũng gợi cảm không kém.
Một tay Hướng Ca đang chống trên mặt bàn, đột nhiên đứng thẳng người dậy, hơi khom về phía trước, duỗi tay câu lấy cổ anh kéo lại gần, nhẹ liếm láp giọt nước nơi hàm dưới của anh.
Miếng bông tắm trong tay Chu Hành Diễn dừng ở giữa nơi đùi cô, anh rũ mắt: "Em còn muốn ngủ nữa không?"
Trên người cô đều là nước, dây vào chiếc áo phông cotton của anh khiến lớp vải sẫm màu ướt đẫm.
Hướng Ca nhẹ cắn lấy cằm anh, lấy miếng bông tắm từ trong tay anh qua, tựa xoa từ trên xuống dưới.
Xong mặt trước, cô xoay người sang chỗ khác, đối diện với mặt gương.
Cô gái trong kính eo thon chân dài, làn da trắng nõn mềm mại, điểm duy nhất không được hoàn mỹ, là ngực hình như có chút nhỏ.
Vành tai Hướng Ca đỏ ửng, hừ khẽ một tiếng, người nhẹ dịch qua bên cạnh tránh đi mặt gương, xoay lại muốn lấy vòi hoa sen từ trong tay anh: "Để em tự tắm! "
Chu Hành Diễn lười nói với cô, một tay vớt người lại đây, giơ vòi hoa sen lên trên tai cô, nhẹ rửa đi vùng thái dương đang bị dính bọt sữa tắm.
Hướng Ca cách một lớp vải dán vào lồng ngực anh, mặc cho anh rửa sạch rồi dùng chiếc khăn tắm lớn bọc mình lại như cuộn sushi.
Thậm chí cả tay cô cũng bị bọc lại ở trong không thò ra được.
Anh quấn rất chặt, ngón tay Hướng Ca ở bên trong mấp máy gãi gãi lấy khăn tắm: "Anh cho em thò tay ra với, được không?"
Chu Hành Diễn nới lỏng khăn tắm, chờ Hướng Ca thò được tay ra rồi lại bọc lại, đóng nắp bồn cầu lại đặt người ngồi lên trên, tay kia với lấy máy sấy.
Hướng Ca để chân trần dẫm lên mặt đất ướt đẫm, bên tai vang lên tiếng máy sấy rì rì, trước mặt là vạt áo thun đã thấm nước ướt nhẹp.
Dưới lớp vải kia cất giấu lớp cơ bắp cô vừa mới sờ qua, giờ phút này cả người anh đều là của cô, mùi hương của hai người cũng như hòa quyện lại với nhau.
Khóe môi Hướng Ca cong cong, đột nhiên như nhớ tới điều gì đó, "A" một tiếng, ngẩng đầu lên: "Hành Hành, lát nữa em phải uống thuốc đúng không?"
Chu Hành Diễn trầm mặc, xoa xoa mái tóc đã khô của cô gái trước mặt, tắt máy sấy, anh thấp giọng gọi tên cô: "Hướng Ca.
"
Hướng Ca chớp chớp mắt: "Vâng?"
Anh rũ mắt nhìn cô: "Sau này chúng ta không cần có con.
"
Hướng Ca sửng sốt, không kịp phản ứng lại: "Gì cơ ạ?"
Chu Hành Diễn bế cô lên đi ra khỏi phòng tắm, vào trong phòng ngủ, đặt người xuống nơi đuôi giường: "Anh không thích trẻ con, vậy nên chúng ta không cần phải có con.
"
Hướng Ca ngồi nơi mép giường, vui vẻ: "Bác sĩ Chu vừa mới được nếm trái ngọt mà đã suy xét sâu xa như vậy rồi sao?"
Chu Hành Diễn cúi xuống mổ nhẹ lên môi cô: "Anh đã sớm nghĩ rồi.
"
Hướng Ca nhướng mày, cánh tay chống xuống giường nhẹ ngả người về sau, kéo dài giọng: "À——"
Chu Hành Diễn không nói gì.
Cô ngửa đầu, không chịu buông tha anh mà hỏi: "Đã sớm là khi nào cơ?"
Chu Hành Diễn cúi đầu nhẹ cười một tiếng, khẽ chọc chọc cái trán trơn bóng c của cô: "Anh đi tắm đã, em thay đồ rồi ngủ trước đi.
"
Hướng Ca nhìn anh đi vào phòng tắm, đá đá chân: "Em ngủ không được mà.
"
Khăn tắm trên người cô thấm hơi nước đã hơi âm ẩm, quây kín trên người một hồi cũng không mấy thoải mái, lúc Chu Hành Diễn đã đi vào phòng tắm, cô tiện tay với lấy chiếc áo ngủ bên cạnh khoác lên người rồi chui vào ổ chăn.
Chờ tới khi Chu Hành Diễn tắm xong đi ra, đã nhìn thấy cô gái nào đó mặc chiếc áo ngủ rộng thùng thình, một người như chiếm gần hết cả giường, tay ôm một chiếc gối, chiếc còn lại gối dưới đầu, chiếc chăn bông đã bị đùn xuống dưới, đắp loạn xạ nơi eo.
Chu Hành Diễn cứng họng.
Là ai nói mình không ngủ được thế?
Anh kéo chăn lên phủ kín quá vai, xoay người lên giường, nhẹ nhàng kéo chiếc gối trong ngực cô ra.
Hướng Ca bất mãn cau mày, hai mắt vẫn nhắm nghiền, còn đầu ngón tay lạnh lẽo đã sờ soạng kéo tay của anh qua.
Chu Hành Diễn thở dài một tiếng, đặt gối xuống nơi đầu giường, nằm xuống rồi ôm cô vào trong ngực.
Cuối tháng chín, bầu không khí đã mát mẻ hơn đôi chút, Hướng Ca vô thức sáp lại gần nguồn nhiệt bên cạnh, cơ thể mềm mại dính chặt lấy, vùi đầu cọ cọ vào ngực anh.
Hướng Ca đã ngủ từ chiều tới tối, bởi ngủ đủ giấc nên sáng hôm sau thức dậy rất sớm.
Khi cô tỉnh dậy Chu Hành Diễn hẵng còn đang ngủ, Hướng Ca đờ người ra một lúc, lòng có chút tự hào nho nhỏ vì cuối cùng bản thân cũng dậy sớm hơn anh một lần.
Cô nhẹ nhàng nghịch cánh tay của người đàn ông đang đặt trên người mình trong chốc lát, nghĩ bụng hiếm khi bản thân mới dậy sớm một lần, có thể chuẩn bị bữa sáng cho anh.
Sau khi người đàn ông thức giấc đã ngửi thấy mùi bánh mì nướng thơm lừng bay trong không khí, vừa bước chân ra cửa đã nhìn thấy bạn gái mình đứng trong phòng bếp đã chuẩn bị bữa sáng xong xuôi, nghe thấy tiếng bước chân đã quay sang nhìn anh cười dịu dàng: "Anh tỉnh rồi à?"
—— nghĩ kiểu gì cũng thấy khung cảnh ấm áp hài hòa vô cùng.
Hướng Ca nóng lòng muốn thử, rất nhẹ nhàng nhấc tay anh ra, xoay người ngồi dậy, tay chân rón rén chuẩn bị xuống giường.
Chỉ là người mới vừa ngồi dậy, đã bị cánh tay phía sau níu lấy eo ôm trở về.
Chu Hành Diễn kéo người vào lại trong ngực, giọng nói hơi khàn: "Em làm gì thế?"
Hướng Ca dựa vào ngực anh, hô hấp anh phả bên tai cô nóng rực, có