「Mộc Tinh và Tiểu Công Chúa: Tiểu công chúa phải đi hòa thân.」
***
"Công chúa! Công chúa!"
Nha hoàn nọ hớt hải chạy vào trong viện, vì quá vội vàng mà vấp phải bậc cửa, ngã nhào ra đất.
Ấy thế mà dường như không thấy đau, nha hoàn vội vã đứng dậy chạy tiếp.
Mộc Miên ở trong phòng đã nghe thấy tiếng gọi của nha hoàn từ ngoài cổng.
Nàng không khỏi ngạc nhiên, không hiểu có chuyện gì mà nghe âm thanh của nha hoàn như trời sập.
"Công chúa!"
"Từ từ thôi tiểu Ngọc, có chuyện gì mà em hốt hoảng như thế? Xem này, ngã bẩn hết cả quần áo rồi!"
Mộc Miên đỡ nha hoàn khỏi cú ngã thứ hai, ấn người ngồi vào ghế: "Nào, uống ngụm nước bình tĩnh lại rồi từ từ nói!"
Tiểu Ngọc vuốt ngực th ở dốc, gấp gáp nói: "Thượng...Thượng Hoàng hạ chỉ để người đi phương nam cầu thân!"
"...cầu thân?" Mộc Miên phút chốc ngây người: "Sao lại đột ngột như thế?"
Khuôn mặt tiểu Ngọc đều là vẻ lo lắng: "Vốn dĩ ban đầu là thập công chúa đi hòa thân, thế nhưng sau khi buổi triều kết thúc, thượng hoàng lại hạ chỉ để người đi.
Em, em hỏi được một chút chuyện..."
Tiểu Ngọc càng nói càng thêm ấp úng, Mộc Miên nhìn biểu cảm muốn nói lại thôi của cô bé, tự mình bổ sung: "Nhìn em thế này, chắc là chuyện liên quan đến Vũ Quang à?"
Tiểu Ngọc cẩn thận quan sát sắc mặt của Mộc Miên, vẫn là gật đầu: "Công chúa! Thật ra là em chỉ nghe nói là Triệu tướng quân cầu kiến thượng hoàng, còn..."
"Ta hiểu rồi!"
Tiểu Ngọc như muốn khóc, dè dặt hỏi: "Công chúa, người muốn ăn gì không? Em đi mua!"
"Ừm!" Mộc Miên giơ ngón tay đếm đếm: "Đùi gà này, cánh chim này, bánh quế này, ngó sen giòn,..."
"Vâng! Em đi về luôn!"
Tiểu Ngọc chạy ù ra ngoài, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã có nước mắt chảy qua.
Người không biết còn tưởng là có ai bắt nạt cô bé, ấm ức nên khóc.
Nha hoàn đi rồi, Mộc Miên thở dài một tiếng, trên mặt trái lại không có biểu cảm gì nhiều, cũng không có hành động quá kích gì.
So với nha hoàn, nàng thật sự quá bình tĩnh!
Triệu Vũ Quang.
Là tướng quân của Đại Yên quốc, tuổi trẻ anh dũng thiện chiến, văn võ song toàn, tướng mạo anh tuấn.
Hắn, là nam nhân được yêu thích nhất kinh thành!
Thời điểm nam nhân ấy ở trước mặt nàng nói rất nhiều lời tình ý, lại ở trước mặt các cô nương kinh thành biểu hiện một mặt theo đuổi nàng.
Hắn làm rất nhiều hành động, cũng đã chính thức nói lời yêu thương, nói muốn nàng trở thành phu nhân của hắn.
Nàng tưởng rằng, đời này của nàng rất may mắn.
Hóa ra lại không phải.
Những lời tiểu Ngọc vừa nói, nàng biết đều là sự thật.
Cô bé là nha hoàn của nàng từ lúc mới có mấy tuổi, không giỏi nhất là nói dối, nếu không chắc chắn tiểu Ngọc sẽ không biểu cảm dữ dội như thế!
Ôi, nam nhân bạc tình!
Ngày hôm trước còn nói yêu nàng chết đi sống lại, ngày hôm sau đã tìm người khác nói một câu tương tự.
Nàng không thể tưởng tượng được, nếu như nàng đồng ý lời cầu hôn của nam nhân kia, thì