「Mộc Tinh và Tiểu Công Chúa: Người nói xem, có đáng hay không?」
***
Ngân Khuynh không nói với Diệp Hồng Thanh về quẻ bói mà y bói ra, bởi vì y biết một khi sự việc đã định sẵn phải xảy ra, thì cho dù thay đổi phương thức kết quả đều không đổi.
Bằng chứng là, ngay cả khi y đã đưa lục lạc cho nàng, vớt được gần nửa linh hồn của Mộc Miên, cuối cùng vẫn là không thay đổi được điều gì.
Sức mạnh của thiên đạo rất mơ hồ, rất nhiều thời điểm bất công đến cùng cực.
Nhân gian không ngừng than thân trách phận, không ngừng kêu trời oán đất.
Họ cho rằng người tốt thì hay gặp họa, người tàn ác lại sống thảnh thơi.
Tự hỏi, vì sao người đó hiền lành tốt bụng thế mà cuộc sống lại chẳng nhân từ với họ?
Vì sao?
Người học Phật pháp, đi theo phương hướng từ bi phổ đạo chúng sinh, giác ngộ được vạn vật lại có nhân quả luân hồi.
Tức là người làm việc tốt ở kiếp này lại gặp nhiều tai ương, vậy là do kiếp trước tạo nghiệp chưa trả nên kiếp này phải chịu.
Mộc Miên chính là như vậy, số mệnh của nàng đến lúc kết thúc, muốn kéo dài sinh mệnh là điều không thể.
Ngân Khuynh đâu thể nói thẳng như thế với nữ tử có bộ dạng như muốn chết ngay lập tức kia, rằng ái nhân của ngươi vô pháp cứu chữa.
Nói ra, từ một người sắp tan thành mây khói sẽ biến thành hai người!
.
Tuy vậy, Diệp Hồng Thanh không từ bỏ ý định.
Hôm ấy, nàng vừa khỏe lên một chút đã vội vàng tìm Ngân Khuynh.
Thấy y, nàng lập tức nói: "Khuynh, hãy giúp ta!"
Ngân Khuynh đang ngủ trưa, hãy còn mơ màng hỏi: "Làm gì?"
"Cứu Miên!"
Ngân Khuynh chớp mắt: "…" Đã nói không có cách nào, còn không bỏ cuộc sao?
Ngân Khuynh xốc lại tinh thần, hỏi: "Thanh, hôm ấy ta nói nhiều như thế, ngươi không hiểu gì sao?"
"Ta biết!" Diệp Hồng Thanh nắm bả vai y, nhìn thẳng vào mắt y bảo: "Nhưng...vẫn còn phương pháp đó, không phải sao?"
"Gì?" Phương pháp đó...!Sao nghe cứ thấy có gì đó không ổn!
Quả nhiên, nữ tử nói: "Nghịch thiên cải mệnh!"
"…" Ngân Khuynh trợn mắt, tưởng mình nghe nhầm rồi, y rùng mình hỏi lại: "Ngươi nói cái gì?"
Diệp Hồng Thanh lần nữa lặp lại, câu chữ rõ ràng: "Nghịch thiên cải mệnh!"
...
Nghịch thiên cải mệnh, ý nghĩa như tên.
Là một cấm thuật của đạo gia, dùng phương thức cực đoan nhất để khởi động, tế hồn.
Người bình thường không làm được, nhưng yêu tộc có đạo hạnh cao thì được.
Tế hồn có nhiều dạng, như vị thần nọ tế hồn để mượn sức mạnh của thiên đạo, phong ấn yêu ma quỷ quái.
Đó tuy cũng là dạng nghịch thiên nhưng là đại đạo, dù vị thần nọ hồn phi phách tán, vẫn có thể vãn kiếp đầu thai.
Nhưng tế hồn để cải mệnh, là một giao dịch lét lút qua mắt thiên đạo.
Kẻ tế hồn kết cục chắc chắn là hồn phi phách tán, trong lúc tế hồn lại phải trải qua đau đớn cùng cực.
Hồn tan trong lục đạo luân hồi, không thể ngưng đọng, không có kiếp sau, trở thành cát bụi vô tri...
Yêu tộc từ lúc chiến tranh với nhân tộc, suốt một ngàn năm sinh trưởng không tốt, linh khí không đủ dẫn đến