Fourth lần nữa tuyệt vọng nhìn người bố rời đi mà không nói thêm một câu nào, cậu cứ tưởng mình đã có thêm một chút hi vọng, dù là nhỏ nhoi cũng được. Nhưng hoá ra, đều là do cậu ảo tưởng, đến cả ông ấy cũng vô tình như thế, giống như cái cách mà mẹ cậu đang đối xử với cậu. Jihwa không bằng lòng liếc qua Fourth.
"Con bỏ ngay ý định cầu cứu ông ta đi, con nên nhớ rằng ngày xưa chính ông ta đã muốn vứt bỏ con, chính ông ta là kẻ tàn nhẫn chứ không phải mẹ."
"Coi như tôi xin mẹ, mẹ đừng đối xử với tôi như thế này, tôi van mẹ mà mẹ..." Fourth quỳ xuống, nước mắt trên khuôn mặt trắng trẻo rơi lã chã, cậu đáng thương chắp tay, dập đầu van xin Jihwa một cách khốn khổ.
Bà từ trên nhìn xuống mái đầu đang không ngừng dập lên dập xuống dưới chân mình, bà ngồi xổm nhìn con trai, thở dài thườn thượt.
"Đừng van xin mẹ như vậy, con biết là vô ích mà, phải không?" Nói rồi, Jihwa đứng dậy một mạch rời khỏi phòng, mặc kệ cho cậu vẫn đang không ngừng quỳ gối van xin bà hãy suy nghĩ lại, trước khi đi còn cố tình nói thêm.
1
"Ba ngày nữa phải nhanh chóng rời khỏi nơi này thôi, ở đây thêm nữa chúng ta sẽ bị rất nhiều người làm phiền."
Cánh cửa một lần nữa đóng sập lại như cách cánh cửa tương lai của Fourth cũng khép lại vậy, chấm dứt lưng chừng con đường sau này mà cậu đã đặt rất nhiều mục tiêu cùng Gemini.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
.
.
Gemini đã đi tìm cậu liên tục trong hai ngày trời không ngưng nghỉ, nhưng kết quả vẫn thế, vẫn bặt vô âm tín, hắn sắp không thể giữ bình tĩnh được nữa rồi, ba ngày qua là ba ngày hắn sống với thực tại mà như đang dìm mình trong cơn ác mộng. Sáng, trưa, chiều thì cắm đầu cắm cổ chạy hết chỗ nọ đến chỗ kia tìm Fourth, tối thì nhớ cậu đến nỗi không thể nào chợp mắt được. Dù cả ngày Gemini chạy đi chạy lại chẳng một giây nào để bản thân nghỉ ngơi, về nhà đặt lưng xuống nệm giường lại không sao ngủ nổi. Kể cả hắn rất mệt, mệt tới độ muốn lả đi, nhưng vẫn không thể nghỉ ngơi một cách trọn vẹn, đây cũng là do thiếu vắng người yêu quá lâu.
Mỗi một hôm khi thức dậy, Gemini đều tự hỏi hiện giờ Fourth đã dậy chưa? Hắn không gọi, cậu sẽ dậy từ mấy giờ, hay là cậu đang ngủ ở đâu? Mỗi sáng ăn điểm tâm, Gemini đều không tự chủ hỏi cậu đang ăn gì, ăn ở đâu. Và mỗi lần bắt đầu đi tìm Fourth, hắn đều muốn hỏi hiện bây giờ cậu đang thế nào. Suy cho cùng, Gemini chỉ muốn biết cậu đang ở nơi nào, vẫn còn ở Thái hay là đã cùng bà ta tới một nơi rất xa rồi? Lúc này Gemini chỉ cần có một tín hiệu nào đó liên quan đến Fourth thôi, sau đó sẽ không màng gì cả, bất kể là gần hay xa, hắn đều sẽ lập tức tới đưa cậu trở về bằng bất cứ giá nào. Bởi vì Gemini đã từng hứa sẽ luôn luôn ở bên cạnh Fourth, sẽ luôn luôn mang đến cho cậu cảm giác an toàn, sẽ không bao giờ để cậu phải thiệt thòi hay uỷ khuất.
Gemini sợ hãi cái cảnh Fourth sẽ không bao giờ quay trở lại nữa, sẽ mãi mãi cắt đứt liên lạc với hắn, và sẽ chẳng từ mà biệt rời đi, giống như cái cách mà cậu đã từng làm trước đó... Phải cố gắng lắm Gemini mới mở lòng để yêu một người, phải cố gắng lắm hắn mới trải qua biết bao nhiêu chuyện để giữ cậu lại bên mình, phải cố gắng lắm mẹ hắn mới chấp thuận để cả hai bên nhau. Và nếu thật sự cậu đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời của Gemini, thì hắn cũng sẽ phải không ngừng cố gắng mới có thể quên đi được cái tên Fourth Nattawat Jirochtikul.
"Gem, thế nào rồi?"
Gemini ủ dột lắc đầu, đảo mắt nhìn bàn ăn mà thấy chán nản vô cùng.
"Không tìm thấy mẹ ạ, hay là... bà ấy đã đưa nó đi mất rồi?"
"Không đâu, con không được bỏ cuộc, con phải đưa thằng bé về đây, mẹ chỉ mới chấp nhận hai đứa thôi đấy!"
"Nếu con đề phòng thêm chút nữa, có thể nó đã không bị bà ấy bắt đi..."
"Gemini, con đừng tự trách mình, con chỉ mới mười tám, đừng có quá hiểu chuyện như vậy được không?" Bà Keeratit nói con trai mình mà tâm can bà như bị giằng xé, Gemini đối với bà chưa đủ lớn để tự đứng ra giải quyết mọi việc, từ chuyện yêu đương hay đại khái như chuyện mấy ngày hôm nay của Fourth, nhưng hắn lại thích tự lập như vậy và không muốn sống trong sự bao bọc của bố mẹ. Thôi thì đành chịu vậy chứ biết làm sao, tự lập sớm cũng là tốt, chỉ có điều bà không nỡ nhìn con trai mình vật vã khổ sở đến thế này, có trách thì trách thằng bé hiểu chuyện từ khi còn quá sớm...
"Mẹ đã nói với Garrick nhờ vả các mối quan hệ của nó rồi, chắc sẽ tìm được thằng bé thôi, cùng lắm mẹ cho tiền qua nước ngoài tìm thằng bé về đây."
"Điều gì đã khiến mẹ chấp nhận Fourth vậy? Vì thương hại, hay vì một lý do nào khác?"
Gemini vuốt mặt trong mệt mỏi, đây là câu hỏi